Giới thiệu truyện
Hồng Lâu Mộng là bộ tiểu thuyết cổ đại làm say đắm biết bao độc giả. Được mệnh danh là tác phẩm ngôn tình hay nhất mọi thời đại của Trung Quốc. Nằm trong tứ đại kỳ thư của văn học cổ điển Trung Quốc .
“Xem ra chữ chữ toàn bằng huyết
Cay đắng mười năm khéo lạ lùng”
Đó là lời Tào Tuyết Cần tự nói về Hồng Lâu Mộng. Trước hết, vài lời giới thiệu về Hồng Lâu Mộng. Cùng với Tây Du Ký, Thủy Hử, Tam Quốc Diễn Nghĩa, Hồng Lâu Mộng được xem là 4 kiệt tác xuất sắc nhất trong lịch sử Trung Quốc. Hay có thể nói lịch sử, văn hóa hàng nghìn năm của Trung Quốc kết tinh cao nhất trong 4 kiệt tác này.
Tào Tuyết Cần viết Hồng Lâu Mộng 10 năm trong cảnh khốn cùng, gia thế suy sụp, bệnh tật không tiền thuốc men, nỗi đau con chết. Mà trước, ông là công tử trong gia đình đại quý tộc đời Thanh. Lúc ông bệnh mất, tác phẩm đang dang dở với 80 hồi, 40 hồi sau do Cao Ngạc viết tiếp. Nói vậy để thấy, khi tác phẩm viết trong hoàn cảnh đó, người đọc cảm nhận rất công phu, sâu sắc, mãnh liệt…
Khi đọc những dòng đầu tiên, Hồng Lâu Mộng đã lôi cuốn mình một cách lạ lùng. Càng đọc thì càng không cho phép mình đọc hời hợt với kiệt tác này. Mình đã đọc toàn bộ tác phẩm 3 lần, lần đầu bị lôi cuốn theo truyện, đọc mọi lúc mọi nơi có thể bằng máy đọc sách. Rồi nhanh chóng ra nhà sách mua sách in về, đọc đi đọc lại lúc thanh tịnh lúc đêm muộn. Thỉnh thoảng đọc lại vài hồi mình thích nhất. Nếu ai đã từng say mê Hồng Lâu Mộng, có lẽ cũng nhiều lần giàn giụa nước mắt cùng nhân vật, trằn trọc cả đêm vì tình tiết trong truyện, tưởng chừng như mình đang sống trong gia tộc họ Giả. Có lẽ, người đọc rất dễ bị Hồng Lâu Mộng nhập.
Cốt truyện được xây dựng dựa trên nền lịch sử thịnh suy của xã hội phong kiến Trung Quốc đương thời. Nội dung chính chủ yếu xoay quanh vấn đề bi kịch trong tình yêu, hôn nhân giữa Bảo Ngọc, Lâm Đại Ngọc và Bảo Thoa. Trong Hồng Lâu Mộng có rất nhiều tình tiết ly kỳ và hấp dẫn người đọc như: " Giả Bảo Ngọc ngậm ngọc khi được sinh ra ", " Bào Ngọc đập nát ngọc ", " Lâm Đại Ngọc chôn hoa ", " Bà Lưu say rượu nằm ở viện Di Hồng "........
Hồng Lâu Mộng là tác phẩm thấu hiểu phụ nữ mọi khía cạnh thực tế từ điều tốt đẹp đến thói hư tật xấu,…mà vẫn luôn yêu thương, trân trọng. Chi tiết trên chỉ là chi tiết nhỏ trong toàn bộ tiểu thuyết, còn có rất nhiều chi tiết viết sâu sắc về phụ nữ nói riêng, con người nói chung. Ai đã từng đọc, từng say mê Hồng Lâu Mộng cùng chia sẻ cảm nhận?
----------
Tóm tắt cốt truyện:
Tác phẩm xoay quanh câu chuyện tình duyên trắc trở giữa hai anh em con cô con cậu: Giả Bảo Ngọc và Lâm Đại Ngọc, từ đó mô tả cuộc sống nhiều mặt của một đại gia đình quý tộc đời Minh từ lúc cực thịnh cho đến lúc suy vi trong vòng tám năm.
Tiểu thuyết mở đầu bằng một huyền thoại: Nữ Oa luyện đá ngũ sắc vá trời, luyện được năm vạn lẻ một viên. Viên linh thạch còn thừa được đưa về trời chăm sóc cây tiên Giáng Châu. Thần Anh và Giáng Châu duyên nợ, chịu ơn nhau nên phải đầu thai xuống hạ giới để "lấy hết nước mắt của đời ta để trả lại cho chàng". Từ đó dẫn ra bao nhiêu oan gia phong lưu đều phải xuống trần để trả duyên nợ, sinh ra bao nhiêu chuyện sau này.
Đá thiêng hóa thành Giả Bảo Ngọc. Cây thiêng hóa thành Lâm Đại Ngọc. Gia đình họ Giả vốn có nhiều công lao với triều đình, số lượng kẻ hầu người hạ có lúc lên tới 448 người, sống trong hai tòa dinh cơ tráng lệ bậc nhất Kinh thành. Ninh Quốc công và Vinh Quốc công là hai anh em ruột. Ninh Công là trưởng, sau khi mất con lớn là Giả Đại Hóa tập tước. Con cả Giả Phụ mất sớm, con thứ Giả Kính tập tước. Giả Kính chỉ say mê tu tiên luyện đan nên nhường cho con lớn Giả Trân tập tước, con gái thứ là Giả Tích Xuân được đem sang ở trong phủ Vinh Quốc. Giả Trân (vợ Vưu Thị) có một đứa con trai là Giả Dung (vợ là Tần Khả Khanh), hai cha con chẳng chịu học hành, chỉ lo chơi bời cho thỏa thích, đảo lộn cả cơ nghiệp phủ Ninh. Còn phủ Vinh, sau khi Ninh Công chết, con trưởng là Giả Đại Thiện tập tước. Sau khi mất, Vợ Thiện là Giả mẫu (họ Sử) trở thành người cầm cân nảy mực của gia đình. Giả mẫu có ba con, con trưởng là Giả Xá (vợ là Hình phu nhân) được tập tước. Xá có con trai là Giả Liễn (vợ là Vương Hy Phượng) và con gái (con nàng hầu) là Giả Nghênh Xuân. Em của Xá là Giả Chính (có vợ là Vương phu nhân) được Hoàng thượng đặc cách phong tước. Giả Chính có ba người con, con lớn Giả Châu (vợ là Lý Hoàn) mất sớm, để lại một con trai là Giả Lan; con gái thứ Nguyên Xuân tiến cung làm phi tử ; Giả Bảo Ngọc là cậu ấm hai, sinh ra đã ngậm một viên "Thông linh Bảo Ngọc", là niềm hi vọng của gia đình họ Giả. Ngoài ra còn có Giả Thám Xuân và Giả Hoàn là con của nàng hầu Triệu Di Nương. Giả Chính và Giả Xá còn có một em gái tên Giả Mẫn, lấy chồng là Lâm Như Hải người Cô Tô, làm quan Diêm chính thành Duy Dương, có một cô con gái tên Lâm Đại Ngọc. Bố mẹ mất sớm, Đại Ngọc được Giả mẫu đem về nuôi trong phủ Vinh Quốc.
Trong Vinh quốc phủ còn có gia đình của Tiết phu nhân, vốn là em gái Vương phu nhân, cùng con trai cả Tiết Bàn và con gái Tiết Bảo Thoa vừa vào Kinh cùng đến ở.
Vì con gái của Giả Chính là Nguyên Xuân được vua phong là Nguyên phi nên để mỗi lần về tỉnh thân, phủ Vinh quốc cho xây dựng vườn Đại quan cực kì tráng lệ huy hoàng. Khu vườn Đại quan này chỉ dành cho 12 cô tiểu thư xinh đẹp của hai phủ Vinh và phủ Ninh lui tới vui chơi. Giả Bảo Ngọc là cậu ấm duy nhất được lui tới và tìm được người tâm đầu ý hợp là Lâm Đại Ngọc. Nhưng mọi người trong gia đình không muốn cuộc hôn nhân này diễn ra. Lâm Đại Ngọc là người con gái dung mạo tuyệt sắc, là một tâm hồn thi phú đích thực nhưng vô cùng nhạy cảm và mảnh mai, lại cám cảnh ăn nhờ ở đậu nên tính tình càng thêm sầu bi, cô độc. Cho nên nàng thương hoa, khóc hoa, chôn hoa, tâm hồn nàng như một sợi tơ đàn mảnh mai, bất kể một giọt mưa thu hay tơ liễu bay đều âm vang một điều bi thương đứt ruột. Nàng cho rằng Bảo Ngọc không cần thi cử, làm quan; lánh xa công danh phú quý. Trong khi đó, Bảo Thoa, người con gái đài các, sắc sảo, đức hạnh theo đúng khuôn phép chuẩn mực phong kiến lại luôn khuyến khích Bảo Ngọc học hành đỗ đạt để lọt vào tầm ngắm của các bậc huynh trưởng trong dòng họ. Lúc đầu, Bảo Ngọc còn phân vân trước tình yêu của Bảo Thoa, "gần cô chị thì quên khuấy cô em"; song dần dần, nhận thấy Bảo Thoa chỉ mong ngóng cái danh "lập thân", nên Bảo Ngọc đã dành trái tim mình cho Đại Ngọc, mong muốn lấy nàng làm vợ. Gia đình họ Giả coi đó là một tai họa.
Trong lúc thế lực của hai phủ họ Giả bị lung lay do mắc tội với triều đình, cả hai phủ đều bị phân li, kẻ chết người đi đày, trong một cố gắng cuối cùng nhằm cứu vãn gia tộc, Phượng Thư (chị dâu của Bảo Ngọc) đã đặt kế tráo hôn. Khi mở khăn che mặt cô dâu thấy không phải Đại Ngọc, Bảo Ngọc bỏ đi, về sau hóa thành đá. Lâm Đại Ngọc nghe tiếng pháo đám cưới của Bảo Ngọc, uất ức phát bệnh, ho ra máu mà chết. Kết thúc pho truyện là một khúc nhạc ai oán cho cuộc sống vương giả như mây tan bèo dạt, như một "giấc mộng trong chiếc lầu hồng" như một sự chiêm nghiệm về lẽ đời của họ Tào. Cũng có một kết thúc khác là Bảo Ngọc chấp nhận sống với Bảo Thoa, sinh được con trai nối dõi, chăm chỉ học hành thi đỗ cử nhân rồi xuất gia nhưng cái kết này không được độc giả yêu thích, cũng có thuyết cho là của người sau thêm vào.