Home
Blog
Hội yêu ngôn tình
Sitemap
Tôi tên Thảo - và tôi yêu truyện
Ở đây mình chỉ post những truyện hay đã được chọn lọc tỷ mỷ thôi, mời cả nhà tha hồ nhảy hố không lo bị sụp đâu ạ :) !!

Trừ Em Ra Còn Có Ai

Tác giả : Lâu Vũ Tình   
Chương 20
<< Trước    / 31      Sau >>    Mục lục | Xuống cuối
Like ủng hộ fanpage của Thảo nha:

 Nhưng vấn đề là, Tử Ngôn làm sai chuyện gì? Cô cho đến bây giờ vẫn chưa rõ ràng.

 
"Cậu quỳ xuống cho tôi!" Khí thế khiếp người, hoàn toàn triển hiện quyền uy chủ gia đình.
 
Một phen giày vò, Duyệt Duyệt nằm ở trên vai anh sớm bị quấy tỉnh. "Thật ồn ào đó!" Tay nhỏ bé dụi dụi con mắt, tiếng nói non nớt lúc mới tỉnh, yêu kiều ngọt ngào làm người thương yêu.
 
"Có nghe hay không, giọng to của ông hù cháu sợ rời." Mẹ Quan ra mặt hòa hoãn không khí, chỉ là hiển nhiên việc này cũng không thể tiêu trừ tức giận của ba Quan chút nào.
 
Quan Tử Ngôn giao đứa bé cho Uông Điềm Hinh, thuận theo mà tiến lên khom gối quỳ xuống đất.
 
Ba Quan không nói lời gì, giơ roi mây lên liền vung vào lưng anh.
 
"A!" Uông Điềm Hinh bất giác lên tiếng kinh hô, chưa từng thấy trường hợp thế này, nên bị dọa choáng tại chỗ.
 
"Oa ——" không chỉ cô, con gái trong ngực cũng bị trường hợp này làm sợ đến oa oa khóc lớn.
 
Gần sang năm mới. . . . . . Không nên bày ra loại chiến trận này chứ?
 
Nhìn ra được ba Quan xuống tay không nhẹ, mỗi một cái đều dùng hết sức, nhưng Quan Tử Ngôn vẫn thẳng người, không nói tiếng nào mà chịu đựng.
 
Khí phách đàn ông không phải dùng ở chỗ này! Anh không lên tiếng, nhưng cô nhìn thấy đau lòng, ở một bên không biết làm sao.
 
"Từ nhỏ tôi dạy cậu thế nào? Thành thực, chịu trách nhiệm, có đảm đương! Cậu không nhớ sao!"
 
"Tôi nhớ ở trong lòng, không có quên." Quan Tử Ngôn trầm tĩnh đáp lại.
 
"Trong tất cả những người con, tôi tin tưởng cậu nhất, cho rằng cậu biết giữ mình trong sach, nhưng cậu ở bên ngoài làm cho người ta lớn bụng, đây là hành động phụ trách, có đảm đương sao?"
 
"Con không có."
 
Uông Điềm Hinh cuối cùng cũng biết trận chiến này do đâu tới. Anh bị đánh lần này. . . . thật oan.
 
Há mồm muốn nói gì, Duyệt Duyệt khóc mù quáng lại tránh thoát tay của cô, chạy lên trước ôm lấy cánh tay anh. "Papa, papa ——" đây là papa bé yêu mến nhất, ai cũng không thể khi dễ ba.
 
Quan Tử Ngôn giật mình, roi mây thiếu chút nữa vung trúng bé, vội vàng ôm bé vào trong ngực. "Duyệt Duyệt, con tới đây làm cái gì, qua chỗ mẹ đi."
 
"Papa đau đau ——" tay nhỏ bé rất đau lòng vỗ vỗ ngực anh.
 
Tiểu Duyệt Duyệt của anh muốn bảo vệ anh. Quan Tử Ngôn uất ức hôn gương mặt khóc đỏ của cô một cái.
 
"Papa không có việc gì."
 
Máu mủ thì như thế nào đây? Duyệt Duyệt thương anh như vậy mà.
 
"Điềm Hinh, dẫn Duyệt Duyệt đi."
 
Ba Quan vừa nghe càng nổi giận. "Đứa trẻ cũng kêu ba, còn chết không nhận sai!" Vừa papa, vừa cục cưng (Điềm Hinh nghe như Điềm Tâm = cục cưng), tưởng bọn họ đều điếc sao?
 
"Có gan làm ra con riêng, không có can đảm thừa nhận sao? Nhà họ Quan tôi làm mất mặt cậu vậy sao? Có đối tượng cũng không mang về, đứa bé cũng lớn như vậy còn cần người khác tới nói cho tôi biết, Quan Tử Ngôn, cậu khá lắm!"
 
"Con ——" Quan Tử Ngôn khó xử. Chuyện lừa gạt cha mẹ anh không làm được, chuyện như vậy cũng không lừa gạt được, nhưng nếu nói thật ra. . . . . .
 
Chần chờ một lát, Uông Điềm Hinh rốt cuộc hiểu tình trạng nên đứng ra. "Bác trai, ngài hiểu lầm Tử Ngôn ——"
 
"Điềm Hinh!" Anh quát nhẹ, ngăn cản cô.
 
Ánh mắt hai người giao nhau, cô nhàn nhạt mỉm cười, gật đầu với anh một cái, ăn ý không tiếng động lưu chuyển trong ánh mắt.
 
Lấy được nhận thức chung, anh giao Duyệt Duyệt nước mắt ròng ròng cho cô. "Em dẫn Duyệt Duyệt đi ra ngoài trước đi."
 
Chuyện kế tiếp, không thích hợp cho đứa bé nghe.
 
"Tử Cần, phải thi nghiên cứu nên trở về phòng đi học đi."
 
"Em mới học năm đầu mà. . . ." Chống án.
 
"Anh nói đi thì đi!" bác bỏ lập tức, vỗ bàn quyết định.
 
"Tử Dung, em không cần gọi điện thoại cho bạn trai sao? Tử Quần, em chạy xe nửa ngày mới về, có cần ngủ bù không? Tử Tu, đi liên lạc với Tử Tề, xem em ấy khi nào đến. . . ."
 
Nhìn ra anh rõ ràng muốn mọi người rời đi, mấy người khác còn chưa bị gọi tên, cũng rất thức thời tự động rời đi.
 
Tiếp, chính là anh cả họ Quan nói chuyện riêng với ba mẹ Quan.
 
Không có ai biết bọn họ đến tột cùng nói chuyện gì, chỉ biết là một tiếng sau, cửa phòng khách mở ra, Quan Tử Ngôn dẫn đầu đi ra.
 
Uông Điềm Hinh chờ ở cách đó không xa vội vàng tiến ra đón. "Nói chuyện như thế nào?"
 
Anh xoa xoa mi tâm mệt mỏi. "Xin lỗi, khiến em thấy cảnh tượng này."
 
Anh vốn tưởng rằng, còn có thời gian bí mật nói trước với cha mẹ, không ngờ lời đồn đãi truyền tốc độ nhanh vậy, căn bản khiến anh ứng phó không kịp.
 
"Chỉ bị hù chút thôi. Em lo lắng về phản ứng của ba mẹ anh hơn." Chắc là ấn tượng dành cho cô rất kém?
 
"Không có việc gì, em đừng lo lắng chuyện đó." An ủi sờ sờ mặt của cô. "Duyệt Duyệt đâu?"
 
"Khóc mệt mỏi ngủ thiếp đi, Tử Cần bế con vào phòng anh."
 
"Anh đi thăm con." Tiểu tử cũng bị sợ không nhẹ.
 
Bữa tối, cô ở phòng bếp giúp chuẩn bị bữa ăn tối —— tuy nói thân phận là khách, nhưng việc gác chân chờ ăn cơm cô lại làm không được.
 
Vốn cô còn hơi lo sợ, nhưng thái độ của ba mẹ Quan rất tự tại, cô mới thoáng buông lỏng tiếng lòng căng thẳng.
 
Lúc chọn món ăn thì mẹ Quan tán gẫu câu có câu không với cô, tán gẫu công việc, tán gẫu cuộc sống, sau đó không biết tại sao, đề tài liền chuyển tới nơi đây ——
 
"Về chuyện đứa nhỏ, Tử Ngôn đã nói cho hai bác biết rồi."
 
"Dạ?" Cô thẳng lưng, ngồi nghiêm chỉnh.
 
Cảm nhận được nhà họ Quan là gia đình rất truyền thống, bọn họ có thể tiếp nhận loại chuyện như vậy sao?
 
"Đứa bé và Tử Ngôn, có tình cảm rất tốt?" Ký ức về một màn vừa rồi còn như mới, bé rất bảo vệ anh.
 
"Ừ. Duyệt Duyệt do anh ấy nuôi lớn, rất thân." So sánh hai người, Duyệt Duyệt còn tương đối dính anh hơn.
 
Hiện tại cô biết tại sao Tử Ngôn biết giữ đứa bé rồi, không phải bên ngoài có con rơi, mà là phía dưới anh có sáu người em, nhỏ nhất kém mười tuổi, đương nhiên phải biết giữ em!
 
"Đứa bé kia thoạt nhìn rất thân thiết, hai đứa dạy rất tốt." Liếc nhìn bộ dáng thận trọng của cô, mẹ Quan mỉm cười. "Cháu không cần khẩn trương, đây là lựa chọn của Tử Ngôn, hai bác đều tôn trọng nó."
 
Con cái đã tiếp nhận rồi, cha mẹ còn có cái gì phản đối?
 
Uông Điềm Hinh nhép nhép miệng, cũng chỉ có thể nhỏ giọng nói cảm ơn.
 
Đôi cha mẹ này thật —— kỳ lạ! Con trai của mình ăn vụng bên ngoài thì bị đánh gần chết, việc người khác làm lại có thể bao dung, quả là nghiêm nghị với con, khoan hậu với người.
 
Tấm lòng như vậy, cô trừ cảm kích, kính nể ra, thật đúng là không biết nên nói gì.
 
"Đứa bé kia gọi Duyệt Duyệt?"
 
"Uông Tử Duyệt. Là Tử Ngôn đặt." Nhưng tương lai không lâu, cô hi vọng sẽ là Quan Tử Duyệt.
 
Mẹ Quan hình như hiểu ra cái gì, cười khẽ. "Đứa nhỏ này!"
 
"Thế nào à?"
 
"Cháu biết không, cha Tử Ngôn đã sớm thay anh đặt tên hay cho cháu rồi, theo tộc phổ xếp thứ tự, thế hệ này có chữ lót là Tử, con của Tử Ngôn, nam gọi Tử Hân, nữ tên là Tử Duyệt, đều là ý vui mừng, bởi vì Tử Ngôn từ nhỏ đã rất hiểu chuyện, tính tình trầm ổn, ba nó hi vọng đứa bé có thể khiến cha của chúng cười nhiều hơn."
 
Nói cách khác, nếu Tử Ngôn không thật xem Duyệt Duyệt là con gái mình từ đáy lòng, sao không chút do dự cho bé cái tên vốn thuộc về con gái của anh?
 
Lặt rau xong, mẹ Quan mở nước ra rửa rau.
 
"Cha Tử Ngôn không hù cháu sợ chứ?"
 
"Có một chút." Cô nhỏ giọng thừa nhận.
 
"Ba nó là quan quân giải ngũ, làm quân nhân cả đời, con của mình cũng giáo dục theo kiểu quân cách mạng, kỷ luật đâu ra đấy, dạy bọn họ phải thành thực, có trách nhiệm, có đảm đương, cho nên khi ông ấy cho là Tử Ngôn khiến con gái nhà người ta sinh con cho nó, lại đi theo nó không danh phận, dĩ nhiên rất tức giận. Ông ấy cũng không nghĩ, Tử Ngôn đã ba mươi tuổi rồi, còn đánh chửi như vậy, cũng không để ý chú ý đến tôn nghiêm của con, vậy mà Tử Ngôn có thể chịu được."
 
"Nếu như không phải như vậy, cháu làm sao biết Tử Ngôn hiếm có cỡ nào?" Bây giờ còn có người đàn ông nào sống đến ba mươi tuổi còn mặc cho cha mẹ đánh mình như con nít chứ? Có thể thấy được người đàn ông đó hiếu thuận cỡ nào.
 
Nếu nói mềm yếu, thì lúc nên cứng rắn anh tuyệt không nhượng bộ, có việc nên làm, có việc không nên làm, phụ nữ muốn gả, thì phải tìm ông xã như thế!
 
"Cháu đừng thấy ông ấy đánh dữ thế, thật ra thì ông ấy đều có thể lấy mạng bảo vệ chúng. Mấy năm trước Tử Ngôn có một người bạn khá thân, không biết tại sao, đột nhiên cũng không qua lại nữa, cha nó cũng không hiểu sao nổi điên lên, chạy đi đánh người ta tới nằm viện, bác không biết là xảy ra chuyện gì, hỏi hai cha con đều không hề không đề cập tới, nhưng bác nghĩ cậu ta chắc chắn làm gì tổn thương Tử Ngôn sâu sắc, nếu không ba nó sẽ không phản ứng lớn như vậy. Những đứa bé này, chính ông ấy có thể đánh, có thể mắng, nhưng tuyệt đối không cho phép người bên ngoài khi dễ đứa bé của ông.
Like ủng hộ fanpage của Thảo nha:
<< Trước    / 31      Sau >>    Mục lục | Lên đầu
ads
189211
Mẹ kế zombie
Tác giả: Tổng Công Đại Nhân
view: 6671104
Nd: HE.
Hái Sao
Tác giả: Lâm Địch Nhi
view: 947394
Nd: HE.
Bà xã, ngoan nào
Tác giả: Thiên Diện Tuyết Hồ
view: 1398637
Nd: HE.
Yêu Thương Lạc Về Nơi Anh
Tác giả: Mai Tử Hoàng Thì Vũ
view: 1586715
Nd: Ngược. HE.
Đen ăn đen
Tác giả: Cư Ni Nhĩ Tư
view: 7147788
Nd: HE.
Yêu Đôi Môi Em
Tác giả: Mộc Khinh Yên
view: 790319
Nd: HE.
1 Cm Ánh Dương
Tác giả: Mạc Phi Bảo Bảo
view: 1065844
Hồ Đồ
Tác giả: Ngải Tiểu Đồ
view: 1006516
Nd: SE.
Bạn Chanh
Tác giả: Giá Oản Chúc
view: 2210277
Nd: HE.
Học Viện Quân Sự Liệt Hỏa
Tác giả: Tiêu Tương Đông Nhi
view: 540441
Nd: Sủng. HE.
Bán dực
Tác giả: Tối Chung Chương
view: 988697
Nd: SE.
Nơi Nào Đông Ấm
Tác giả: Cố Tây Tước
view: 670324
Nd: HE.
Chỉ có thể là yêu
Tác giả: Hân như
view: 861286
Bị Độc Thân
Tác giả: Triệu Cách Vũ
view: 934416
Thời Gian Tươi Đẹp
Tác giả: Đinh Mặc
view: 1204688
Nd: HE.
Đáng tiếc không phải anh
Tác giả: Diệp Tử
view: 734081
Thể loại
Truyện hay

Đọc nhiều
Tuyệt sắc yêu phi   view 16868001
Em Dám Quên Tôi   view 9099226
Không xứng   view 8694230
Hiền Thê Khó Làm   view 8478960
Gia cố tình yêu   view 8241854
Thứ nữ sủng phi   view 8226919
Lên đầu trang
Home
Blog
Hội yêu ngôn tình
Sitemap
Tôi tên Thảo - và tôi yêu truyện

Chào mừng bạn ghé thăm website thảo truyện.com. Hãy đọc và cùng chia sẻ những câu truyện tiểu thuyết ngôn tình hay nhất và mới nhất nhé!

từ khóa: đọc truyện www, ngon tinh, ngontinh, truyện chọn lọc, truyện ngôn tình hay nhất, ngon tinh hay nhat, list truyen hay, web truyen hay, tìm truyen hay de doc