Home
Blog
Hội yêu ngôn tình
Sitemap
Tôi tên Thảo - và tôi yêu truyện
Ở đây mình chỉ post những truyện hay đã được chọn lọc tỷ mỷ thôi, mời cả nhà tha hồ nhảy hố không lo bị sụp đâu ạ :) !!

Thứ nữ sủng phi

Tác giả : Nhất Tiểu Bình Cái   
Chương 17: Lấy máu
<< Trước    / 72      Sau >>    Mục lục | Xuống cuối
Like ủng hộ fanpage của Thảo nha:

 "Vậy nên làm thế nào để trị phệ tâm cổ này?"

 
Thái y kia nghe được vấn đề Lý Viên, râu bạc trắng run rẩy lợi hại hơn.
 
Lý Viên nhìn hắn thần sắc do dự, hiển nhiên là biết phương pháp giải cổ này có cái gì khó khăn.
 
"Ngươi lão già này còn do dự cái gì" một bên Lý Đại Hải đã sớm nhảy một bước cao ba thước nổi giận mắng: "Nếu Hoàng Thượng vì thế mà trễ trị liệu ngươi một nhà tam đại đồng đường ..."
 
"Được rồi... ..." Lý Viên chặt đứt lời của hắn nói, chuyển sang lão ngự y nói: "Vương ngự y, việc đã đến nước này ngươi chỉ để ý đem phương pháp giải cổ nói ra, nếu như có cái gì không ổn chúng ta cùng nhau suy nghĩ biện pháp "
 
Lão ngự y gật gật đầu trầm giọng nói: "Nếu muốn giải cổ này biện pháp tốt nhất chính là tiến hành đem cổ trùng dời đi "
 
Lý Viên nghe nửa hiểu nửa không nói "Nói rõ ràng một chút"
 
"Đầu tiên phải dùng dao nhỏ cắt uyển mạch người trúng cổ khiến cho máu độc chảy ra, tiếp theo muốn tìm đến một người máu huyết có linh khí cũng đồng dạng cắt cổ tay cho chảy máu tươi, như vậy cổ trùng kia sẽ bị máu có linh khí hấp dẫn cổ trùng sẽ từ trên người tự động đi ra "
 
Lý Viên nhíu nhíu mày đầu nghi hoặc hỏi: "Như thế nào là máu linh khí?"
 
"Từng ăn qua cỏ linh chi ngàn năm, hà thủ ô, người có thiên tài địa bảo, máu bọn họ sẽ có lưu một tia linh khí có thể hấp dẫn phệ tâm cổ này."
 
Lý Viên nghe xong cảm thấy lòng trầm xuống, nàng nói: "Vậy bệ hạ có không..."
 
"Không thể!" Thái y nói như đinh đóng cột: "Phệ tâm cổ này từ lúc bệnh phát đến cắn nuốt tim người bất quá chỉ có bốn canh giờ ngắn ngủn "
 
Vậy ý tứ chính là chờ không kịp sao?
 
Lý Viên sắc mặt trở nên trắng bệch hẳn lên, từ canh ba đến bây giờ không phải chỉ còn có nửa canh giờ sao? Trong thời gian ngắn này làm thế nào tìm ra người có linh huyết gì a!
 
"Hoàng Thượng a! Hoàng Thượng a!" Lý Đại Hải phù phù một tiếng quỳ rạp xuống bên giường Phong Thành Vũ khóc tê tâm liệt phế.
 
Lý Viên cũng kinh ngạc, nước mắt rơi xuống, nàng chậm rãi đi đến bên người Phong Thành Vũ, lần đầu tiên cẩn thận nhìn hắn như vậy.
 
Hắn là người nam nhân duy nhất của nàng trong hai kiếp người.
 
Nhưng hiểu biết của nàng đối với hắn cũng ít như vậy, chỉ biết là mặt hắn tốt lắm, khí chất cũng rất tuyệt.
 
Lúc hắn cười môi hơi hơi nhếch lên
 
Hắn tức giận ánh mắt lạnh lùng giống như băng
 
Hắn còn có một chút háo sắc, thật sự, Lý Viên kỳ thật từ rất sớm liền phát hiện, hắn kỳ thật thực thích thân thể của nàng, cho nên nàng mới có chút chán ghét hắn.
 
Nhưng là người như vậy, hắn sẽ chết mất, còn có nửa canh giờ nữa sẽ chết mất!
 
Vô số nước mắt từ trong mắt Lý Viên bùm bùm chảy xuống, một giọt một giọt dừng ở trên người người kia.
 
Linh huyết, linh huyết, linh huyết... ... Có máu có linh khí
 
Bỗng nhiên, một cái ý niệm xuất hiện như tia chớp qua trong đầu của nàng.
 
Tim Lý Viên bắt đầu đập bịch bịch lên.
 
Sắc mặt của nàng biến ảo không ngừng, nhưng vừa vặn cái ý niệm kia như là cây đinh cắm gắt gao trong đầu của nàng.
 
"Vương Thái y" nàng lau khô nước mắt trên mặt thanh âm kiên định nói: "Ngươi đi chuẩn bị đồ giải cổ cần thiết "
 
Lý Viên vừa dứt lời, Thiên cơ điện lập tức lặng ngắt như tờ.
 
Nhóm thái y đang quỳ đều ngẩng đầu nhìn nàng chằm chằm
 
Lý Viên nâng cổ tay trắng muốt của nàng, thanh âm kiên định nói: "Dùng máu của ta "
 
"Nương nương... ..." Không riêng gì nhóm thái y còn có Lý Đại Hải toàn bộ đều sợ ngây người.
 
"Ta khi còn bé từng ăn qua một gốc cây hà thủ ô không biết bao nhiêu năm" mặt nàng không đổi sắc tâm không nhảy nói dối: "Hẳn là còn có chút tác dụng "
 
Nhóm thái y ngươi xem ta, ta nhìn ngươi chần chờ.
 
Lý Viên thấy vậy lớn tiếng nói: "Chẳng lẽ còn có biện pháp khác tốt hơn sao? Cùng với việc đợi cho cổ trùng phát tác không bằng thử một lần."
 
"Thần tuân mệnh "
 
Bất quá một lát sau, hết thảy liền chuẩn bị sắp xếp.
 
Lý Viên nhìn Vương Thái y từ hòm thuốc lấy ra cái bao bố màu đỏ, hắn đem bao bố mở ra liền lộ ra bên trong một loạt các ngâm châm sắp xếp lớn nhỏ không đồng nhất.
 
Vương Thái y lấy ra một cây trong đó, dài ba đốt ngón tay, châm rất nhanh ở mu bàn tay Phong Thành Vũ.
 
Như thế bảy lần sau, mới lấy ra một tiểu đao màu bạc đối với mạch Phong Thành Vũ nhẹ nhàng cứa một chút, thoáng chốc máu đen liền theo cánh tay chảy đến một cái chậu trước đó đã chuẩn bị tốt.
 
Lý Viên thật sâu hít vào một hơi, trái tim của nàng như là bị điện giật đập bịch bịch .
 
Khi đao xẹt qua cổ tay đau còn nhiều hơn so với Lý Viên tưởng rất nhiều, nàng lẳng lặng nhìn máu mình đỏ tươi như là thiếu tiền chảy về phía cái chén ngọc trong, nàng không biết cần bao nhiêu huyết mới có thể đem cái gọi là "Phệ tâm trùng" kia dụ ra.
 
Cho nên huyết nàng lưu trữ như vậy, thẳng đến đầy toàn bộ ngọc bát.
 
Sớm có chuẩn bị tốt Thái y đến vì nàng cầm máu, nàng cố không cho mình lúc này bởi vì mất máu quá nhiều mà trở nên mê mang.
 
Lý Viên toàn bộ tâm thần đều đặt ở trên người người trên giường kia.
 
Không biết có dùng được hay không đây!
 
Kỳ thật không riêng gì Lý Viên mà là toàn bộ lực chú ý mọi người trong thiên cơ điện đều tập trung ở nơi kia.
 
Chỉ thấy vương Thái y đem cổ tay bị thương của Phong Thành Vũ áp đến chén máu của Lý Viên .
 
Tinh thần Lý Viên đã bị ép buộc tới cực điểm, nàng cảm thấy mình hiện tại ngay cả hô hấp đều có chút khó khăn.
 
"Đi ra , đi ra ..." Đột nhiên, thanh âm Lý Đại Hải hưng phấn đến cực điểm vang lên.
 
Trong lòng Lý Viên mừng như điên, nhìn chăm chú lại chỉ thấy từ chỗ cổ tay Phong Thành Vũ, theo máu đi ra đã bắt đầu chảy ra một ít gì đó dạng trứng màu trắng, Lý Viên nghĩ khả năng cái này chính là cái gọi là "Phệ tâm cổ" đi!
 
Sớm bị áp lực đến cực điểm Thiên cơ điện, rốt cục có sự hồi sinh.
 
Cứ như thế đợi cho chỗ cánh tay Phong Thành Vũ không còn chảy ra máu đen, Vương Thái y mới run giọng nói: "Cổ này đã giải "
 
Bốn chữ này châm ngòi tiếng hoan hô như sấm của mọi người trong Thiên cơ điện, cũng biến thành áp đảo cọng rơm thanh tỉnh cuối cùng của Lý Viên, cảm xúc thay đổi nhanh cộng thêm mất máu nhiều dẫn đến mê muội làm cho nàng rốt cuộc nhịn không được hôn mê bất tỉnh.
 
"Chủ tử, chủ tử..." Có thanh âm quen thuộc không ngừng kêu nhỏ ở bên tai.
 
Lý Viên mở mí mắt nặng trịch lên, đập vào mắt là khuôn mặt quá vui mừng mà chảy nước mắt của Cẩm Tú.
 
Nàng nhìn bốn phía, đây cũng không phải phòng của nàng ở.
 
"Ta đang ở đâu?" Lý Viên hỏi.
 
"Chủ tử trăm ngàn lần đừng lộn xộn, ngài mất nhiều máu như vậy Thái y nói phải nghỉ ngơi cho tốt "
 
Mất máu? Đúng! Mất máu! Lý Viên đột nhiên cả kinh, gắt gao túm cánh tay Cẩm Tú hỏi: "Hoàng Thượng đâu? Hoàng Thượng thế nào ?"
 
"Chủ tử, yên tâm đi! Thái y nói Hoàng Thượng đã không có việc gì "
 
Tuy Cẩm Tú nói như vậy, nhưng nếu Lý Viên không tận mắt nhìn thấy một chút sẽ không an tâm, nàng muốn Cẩm Tú dìu nàng đứng lên.
 
Lý Viên vẫn như cũ còn ở bên trong Thiên cơ điện, lúc này sắc trời ước chừng đã cách lúc nàng hôn mê đã qua ba canh giờ.
 
"Nương nương..." Lý Đại Hải nhìn Lý Viên được Cẩm Tú đỡ đến, cái gì cũng không nói quỳ trên mặt đất đập đầu liên tục.
 
Lý Viên biết trong lòng hắn kích động, nhưng cũng không thể để cho hắn cứ như vậy đụng xuống!
 
"Lý tổng quản" Lý Viên thanh âm vẫn thực suy yếu, nàng hỏi: "Hoàng Thượng như thế nào ?"
 
Lý Đại Hải nghe vậy mặt lộ vẻ mừng rỡ nói: "Hoàng Thượng một canh giờ trước từng tỉnh qua một lần, uống dược của Thái y cho sau đó ngủ lại."
 
Lý Viên gật gật đầu, hướng về phía long sàng đi đến.
 
Chỉ thấy lúc này Phong Thành Vũ đã không còn giống như "Sắp chết" nửa mặc dù vẫn là bộ dáng bệnh nặng, nhưng khuôn mặt hòa hoãn hơi thở đều đều, hiển nhiên là ngủ rất sâu.
 
Lý Viên nâng lên cái tay không bị thương của mình, nhẹ nhàng xốc một góc xiêm y của hắn lên.
 
"Hô... ..." Nàng thở ra một hơi dài, sự nặng nề trong tâm nhanh chóng vơi đi.
 
"Nương nương yên tâm đi!" Một bên Lý Đại Hải nói: "Ngự y nói phệ tâm trùng kia chỉ cần từ trong thân thể dẫn ra, đối với chủ thể không có cái gì đáng ngại, Hoàng Thượng rất nhanh có thể khôi phục !"
 
"Vậy là tốt rồi!" Lý Viên hơi nở nụ cười.
 
Ánh mắt nàng ôn nhu nhìn Phong Thành Vũ trong chốc lát, thật lâu sau sau nói với Lý Đại Hải: "Lý tổng quản... Hoàng Thượng nếu đã không việc gì, ta đây trước hết trở về Hi Hòa viện thôi!"
 
"Này ————" Lý Đại Hải trên mặt lộ ra vẻ khó xử, hắn nói: "Hồi bẩm Lý chủ tử, Hoàng Thượng vừa mới tỉnh lại đã từng phân phó, muốn ngài trước hết ở lại Thiên cơ điện này."
 
Lý Viên cảm thấy quái lạ, nhưng dù sao cũng không chuyện không thể, nàng gật gật đầu với Lý Đại Hải, lại liếc mắt nhìn Phong Thành Vũ một cái, sau đó rời đi.
 
"Cẩm Tú, ta đói bụng !" giọng Lý Viên ngữ mang vẻ làm nũng nói với Cẩm Tú.
 
"Nô tỳ sớm chuẩn bị cho chủ tử!" Cẩm Tú cũng cười nói.
 
Thừa dịp Cẩm Tú rời đi lấy đồ ăn là lúc, Lý Viên tựa nửa người vào tương ngọc tháp hình ốc mải mai hơi hơi nheo hai mắt lại.
 
Nàng xem cổ tay mình quấn tầng tầng băng, không khỏi nghìn lẻ một lần tự nói may mắn là mình đoán đúng!
 
Thật ra, Lý Viên từ lúc còn rất nhỏ đã phát hiện thói quen tắm ôn tuyền của nàng, không chỉ làm cho làn da của trở nên càng trắng càng mỏng, mà còn có có tác dụng chữa thương ở một mức độ nào đó.
 
Thí dụ như, khi nàng bị Phong Thành Vũ bóp cổ bầm đen cùng vết tụ huyết xanh tím trên trán, nàng ở trong ôn tuyền để ngâm người
 
Ngày hôm sau miệng vết thương liền hoàn toàn biến mất, ngay cả một chút dấu vết đều không có lưu lại.
 
Cho nên khi nàng nghe được ngự y nói cái gì mà "Máu có linh khí" mới nghĩ đến huyết của nàng có lẽ cũng sẽ có chút tác dụng.
 
Dù sao nước ôn tuyền kia nàng cũng là ngâm từ nhỏ cho đến lớn nói thế nào cũng dính một chút linh khí chứ nhỉ!
 
Lý Viên sâu kín thở dài, nàng biết là mình vô cùng mạo hiểm cũng hết sức ngu xuẩn, nhưng khi nàng gặp bộ dáng Phong Thành Vũ kia, thì bao nhiêu băn khoăn cùng do dự, tất cả đều không cánh mà bay, trong đầu chỉ còn lại ý tưởng muốn cứu hắn không thể cho hắn chết.
 
Mặc kệ thế nào, Lý Viên hơi nở nụ cười "Hắn không chết thật sự là quá tốt!"
Like ủng hộ fanpage của Thảo nha:
<< Trước    / 72      Sau >>    Mục lục | Lên đầu
ads
319918
Gái Già Gả Bảy Lần
Tác giả: Hoa Minh
view: 714717
Nd: HE.
Yêu nghiệt nhà ta
Tác giả: Cầu Mộng
view: 813803
Rồng Bay Phượng Múa
Tác giả: Minh Nguyệt Thính Phong
view: 1557360
Nd: HE.
Duyên trời định
Tác giả: An Tư Nguyên
view: 988697
Sam Sam Đến Đây Ăn Nào!
Tác giả: Cố mạn
view: 643544
Nd: Sủng. HE.
Ăn xong chùi mép
Tác giả: Phi Cô Nương
view: 1152982
Nd: Sủng. HE.
Tướng công, viết hưu thư đi
Tác giả: Tô Hành Nhạc
view: 1692393
Nd: HE.
Vương phi thần trộm
Tác giả: An Dĩ Mạch
view: 799383
Mối Lương Duyên Trời Đánh
Tác giả: Hoa Thanh Thần
view: 1011357
Nd: HE.
Người tới không tốt
Tác giả: Kim Bính
view: 1349403
Ta Và Hoàng Thượng Cùng Phe
Tác giả: Hồi Sênh
view: 2036104
Nd: Sủng. HE.
Độc nhất nam nhân tâm
Tác giả: Cổ Linh
view: 622635
Nd: HE.
Đừng Kiêu Ngạo Như Thế
Tác giả: Tùy Hầu Châu
view: 2317500
Nd: HE.
Đến đây nào bác sĩ của anh
Tác giả: Như Thi Vấn
view: 1375256
Nd: HE.
Đường gia Tiểu Miêu
Tác giả: Triêu Tiểu Thành
view: 753960
Nd: HE.
Thể loại
Truyện hay

Đọc nhiều
Tuyệt sắc yêu phi   view 16819488
Em Dám Quên Tôi   view 9034542
Không xứng   view 8645717
Hiền Thê Khó Làm   view 8433331
Gia cố tình yêu   view 8194062
Thứ nữ sủng phi   view 8193547
Lên đầu trang
Home
Blog
Hội yêu ngôn tình
Sitemap
Tôi tên Thảo - và tôi yêu truyện

Chào mừng bạn ghé thăm website thảo truyện.com. Hãy đọc và cùng chia sẻ những câu truyện tiểu thuyết ngôn tình hay nhất và mới nhất nhé!

từ khóa: đọc truyện www, ngon tinh, ngontinh, truyện chọn lọc, truyện ngôn tình hay nhất, ngon tinh hay nhat, list truyen hay, web truyen hay, tìm truyen hay de doc