Home
Blog
Hội yêu ngôn tình
Sitemap
Tôi tên Thảo - và tôi yêu truyện
Ở đây mình chỉ post những truyện hay đã được chọn lọc tỷ mỷ thôi, mời cả nhà tha hồ nhảy hố không lo bị sụp đâu ạ :) !!

Mưa ở phía tây

Tác giả : Ngũ Nguyệt Ngải Thảo   
Chương 87
<< Trước    / 91      Sau >>    Mục lục | Xuống cuối
Like ủng hộ fanpage của Thảo nha:

 Đi vòng bên biển hồi lâu, hai người về hơi muộn, lúc đi đường Trữ Băng đã gọi điện đến. Từ sau chuyện lần trước, bà rất hay lo lắng.

 
“Có đôi khi nghĩ lại, cảm thấy thật có lỗi với mẹ, lại giấu mẹ chuyện này”. Cúp máy, Quý Hân Nhiên thở dài.
 
“Biết rồi chưa chắc đã là tốt với bà”. Đỗ Trường Luân biết cô vẫn luôn canh cánh chuyện này trong lòng.
 
“Nhưng cả đời phải sống trong lừa dối cũng thật đáng buồn”. Cảm xúc của cô rõ ràng đã bị down.
 
“Được rồi, đừng nghĩ nhiều nữa, qua rồi thì thôi, chỉ cần bây giờ bà được vui vẻ là được”. Đỗ Trường Luân vỗ vỗ tay cô. “Vui lên đi, thế này về mẹ còn tưởng chân em bị làm sao đấy”.
 
Thuốc của bà cụ rất có hiệu quả, ngày nào cũng ngâm chân, cảm giác không còn đau nữa, hơn nữa mắt cá chân cũng dần hết sưng.
 
Chỉ là vất vả cho Đỗ Trường Luân, hầu như ngày nào cũng phải đến đây, ngâm chân xong anh sẽ nhẹ nhàng mát xa chân cho cô.
 
Lúc ban đầu, cô không chịu định tự làm.
 
“Không được, em không rõ được độ mạnh yếu, đừng có cố, hơn nữa bác sĩ cũng có nói, mát xa nhiều thì sẽ nhanh hồi phục”. Anh rất kiên trì.
 
Quý Hân Nhiên vẫn không chịu, tuy rằng lúc trước hai người bên nhau, thân mật hơn cũng thử rồi nhưng cô luôn thấy mất tự nhiên: “Để em bảo Tiểu Lệ làm”.
 
Sắc mặt Đỗ Trường Luân không tốt lắm: “Quý Hân Nhiên, em mất tự nhiên với ai thế?”
 
Đã lâu rồi anh không dùng ngữ khí nghiêm túc như vậy nói chuyện với cô, nói thật Quý Hân Nhiên cũng hơi sợ, dường như nhớ lại lúc trước mình làm sai việc gì đó.
 
Đỗ Trường Luân thấy cô như vậy thì mềm nhũn người, khẽ nói vào tai cô: “Có gì mà phải xấu hổ? Có phải chưa từng nhìn đâu?”
 
Quý Hân Nhiên vốn đã mất mặt, bị anh nói vậy càng cảm thấy ngại ngùng, đẩy anh ra: “Lại bắt nạt em”.
 
Hai người bọn họ vốn ngồi bên mép giường, cô vừa đẩy, Đỗ Trường Luân không phòng bị ngã ra sau, tay kia kéo lấy tay cô, kết quả Quý Hân Nhiên cũng ngã vào người anh. Tư thế này ái muội vô cùng, Quý Hân Nhiên vội ngồi dậy nhưng lại bị Đỗ Trường Luân ôm lại. Mặt anh tiến gần trong gang tấc, ánh mắt như có hơi nước, theo bản năng, cô nhắm mắt lại.
 
Anh lại khẽ hôn lên mắt cô: “Ai bắt nạt ai chứ?”
 
Mặt Quý Hân Nhiên đỏ bừng: “Đương nhiên là anh bắt nạt em”.
 
“Thực ra anh cũng muốn bắt nạt em lắm nhưng cũng phải chờ chân em khỏi hẳn đã!” Anh kéo cô ngồi xuống, cười khá là xấu xa.
 
Còn nói thêm chắc chắn cô càng bị thiệt, đơn giản cũng chẳng cãi với anh nữa, để mặc anh massage cho mình.
 
Chỉ là như vậy anh sẽ rất vất vả, nhất là những lúc bận rộn, Quý Hân Nhiên gọi điện bảo anh không cần đến nhưng trừ phi quá muộn còn không nhất định anh sẽ qua.
 
Lúc Triệu Nghệ Hiểu đến luôn cảm khái với cô: “Ấy dà, lúc trước còn thấy Hách Lực không tệ, giờ xem ra kém xa…”
 
Sau đó lại nhìn Quý Hân Nhiên: “Cũng chẳng thấy cậu có gì đặc biệt mà sao Đỗ Trường Luân lại quan tâm cậu thế nhỉ?”
 
“Đỗ Trường Luân rất để ý đến lời nói của cậu, mỗi lần cậu đến chơi với mình, anh ấy đều hỏi chúng ta nói chuyện gì đó”. Quý Hân Nhiên cười nói.
 
Triệu Nghệ Hiểu nghe xong lập tức suy sụp: “Quý Hân Nhiên, có phải cậu nói cho anh ấy rằng chuyện Lâm Tiểu Trữ là mình nói không, cậu đừng hại mình chứ, có khi ngày mai chủ biên đến tìm mình nói chuyện thì chết”.
 
Thấy cô như vậy, Quý Hân Nhiên cười ha hả: “Cậu quá khoa trương rồi đó”
 
“Mình mà khoa trương? Chẳng phải Lâm Tiểu Trữ là ví dụ sống đó sao?” Cô bĩu môi.
 
“Chẳng phải cậu cũng nói Lâm Tiểu Trữ đi chạy tin vốn cũng có mục đích khác, trở lại cương vị công tác ban đầu là chuyện bình thường, sao cậu nói nghe như bị trả đũa thế”.
 
“Hay lắm, Quý Hân Nhiên, chưa gì đã vội bênh anh ấy, đúng là trọng sắc khinh bạn”.
 
Hai người náo loạn một hồi, cuối cùng Triệu Nghệ Hiểu vẫn nghiêm túc nói với cô: “Vị trí của Đỗ Trường Luân bây giờ rất mẫn cảm, dù sao bây giờ các cậu vẫn chưa tái hôn, có một số chuyện vẫn nên để ý”.
 
Nếu là trước kia cô cũng chẳng quan tâm nhưng lăn lộn trên thương trường mấy năm qua, có một số việc cũng hiểu được ít nhiều. Người trong chốn quan trường như đi trên băng mỏng. Triệu Nghệ Hiểu nói cũng rất có đạo lý.
 
Hôm đó, buổi tối Đỗ Trường Luân phải đi xã giao, lúc đến đã rất muộn, Quý Hân Nhiên đã gọi điện cho anh bảo anh không cần đến nhưng anh sắp phải ra ngoài họp nên nghĩ lại vẫn đến thăm cô.
 
Quý Hân Nhiên đang ở trong phòng thử tự đi, chân bị thương cô không dám quá dùng sức, đi được một đoạn, rất cố gắng mà trán đã toát mồ hôi.
 
“Muộn rồi sao anh còn đến?”, cô thấy Đỗ Trường Luân thì giật mình.
 
Đỗ Trường Luân đỡ cô ngồi xuống sofa: “Hai ngày nữa chắc anh phải ra ngoài họp, thời gian tới sẽ bận nhiều việc, chỉ sợ không thể thường xuyên đến được”.
 
Anh đặt chân cô lên sofa, nhẹ nhàng massage: “Cảm thấy thế nào?”
 
“Khá hơn nhiều, chắc không lâu nữa là có thể đi lại được”. Cô cao hứng nói.
 
“Đừng quá sốt ruột, tránh để lại di chứng gì”. Anh lo lắng dặn.
 
Hai người ngồi rất gần, Quý Hân Nhiên thoáng ngửi thấy mùi rượu: “Anh uống rượu sao?”
 
“Ừm, hơn nữa uống cũng không ít”.
 
Quý Hân Nhiên thấy mắt anh đỏ đỏ, biết quả thật anh uống không ít.
 
“Uống nhiều như vậy còn không nghỉ ngơi sớm mà tới đây”. Cô giận nói, thực ra là đau lòng.
 
Đỗ Trường Luân sao lại không hiểu, anh vuốt tóc cô: “Anh về nhà thì làm gì có ai xót?”
 
Mặt Quý Hân Nhiên đỏ bừng: “Để em rót nước cho anh nhé”.
 
Đỗ Trường Luân vừa đi ngăn cô lại thì cô đã lấy nạng ở bên, đứng lên nói: “Ngoan nào, chờ một chút”, khẩu khí của một bà chủ gia đình hiện rõ.
 
Cô vào phòng bếp lấy mật ong pha nước cho anh, chờ khi cô bưng trà giã rượu đến thì Đỗ Trường Luân đã ngủ gục trên sofa.
 
Khuôn mặt anh hiện rõ sự mỏi mệt, có thể thấy mấy ngày qua đã rất vất vả. Cũng khó trách!
 
Cô khẽ đi cà nhắc lấy chăn, nhẹ nhàng đắp chăn cho anh.
 
Gần đây Trữ Băng liên lạc lại với đồng nghiệp cũ, mọi người đều nhàn rỗi, ngày nào cũng ăn cơm tối xong thì đến câu lạc bộ tuổi già, mấy hôm nay đều về muộn.
 
Like ủng hộ fanpage của Thảo nha:
<< Trước    / 91      Sau >>    Mục lục | Lên đầu
ads
302408
Giấc Mộng Giang Sơn
Tác giả: Cương Quyết Mạnh
view: 550226
Nd: HE.
Thế nào là một loại yêu không đau
Tác giả: Lâm Địch Nhi
view: 1596191
Nd: Ngược. HE.
Cuộc Chiến Chinh Đoạt
Tác giả: Kim Bính
view: 1473621
Nd: HE.
Đen trắng
Tác giả: Triêu Tiểu Thành
view: 2121800
Dịu Dàng Đến Bên Anh
Tác giả: Nam Lăng
view: 1681784
Nd: HE.
Trước là tiểu nhân sau là quân tử
Tác giả: Tào Đình
view: 1222301
Nd: HE.
Bị Độc Thân
Tác giả: Triệu Cách Vũ
view: 908460
Bệnh Tình Yêu
Tác giả: Phương Tranh
view: 1217254
Nd: HE.
Hái sao 2
Tác giả: Lâm Địch Nhi
view: 1128056
Nd: HE.
Không thể ngừng yêu
Tác giả: Lục Xu
view: 1433966
Nd: Ngược. HE.
Thời Gian Tươi Đẹp
Tác giả: Đinh Mặc
view: 1177599
Nd: HE.
Thiếu Tướng Ế Vợ
Tác giả: Tùy Hầu Châu
view: 791864
Nd: HE.
Động cơ Tàn Khốc
Tác giả: Kỷ Viện Viện
view: 784654
Nd: SE.
Người vợ bí mật
Tác giả: Mạc Oanh
view: 1410482
Nd: HE.
Tuyệt Sắc Khuynh Thành
Tác giả: Phi yên
view: 1578372
Nd: Ngược. SE.
Lần Đầu Bên Nhau
Tác giả: Thái Trí Hằng
view: 741806
Nd: SE.
Giang nam hận
Tác giả: Mai Tử Hoàng Thì Vũ
view: 909387
Nd: Ngược. HE.
Châu sinh như cố(Cốt cách mỹ nhân)
Tác giả: Mạc Phi Bảo Bảo
view: 3993928
Nd: Sủng. HE.
Thể loại
Truyện hay

Đọc nhiều
Tuyệt sắc yêu phi   view 16812381
Em Dám Quên Tôi   view 9018680
Không xứng   view 8636550
Hiền Thê Khó Làm   view 8421074
Gia cố tình yêu   view 8186852
Thứ nữ sủng phi   view 8185513
Lên đầu trang
Home
Blog
Hội yêu ngôn tình
Sitemap
Tôi tên Thảo - và tôi yêu truyện

Chào mừng bạn ghé thăm website thảo truyện.com. Hãy đọc và cùng chia sẻ những câu truyện tiểu thuyết ngôn tình hay nhất và mới nhất nhé!

từ khóa: đọc truyện www, ngon tinh, ngontinh, truyện chọn lọc, truyện ngôn tình hay nhất, ngon tinh hay nhat, list truyen hay, web truyen hay, tìm truyen hay de doc