Home
Blog
Hội yêu ngôn tình
Sitemap
Tôi tên Thảo - và tôi yêu truyện
Ở đây mình chỉ post những truyện hay đã được chọn lọc tỷ mỷ thôi, mời cả nhà tha hồ nhảy hố không lo bị sụp đâu ạ :) !!

Tiệm Quan Tài Phố Tây

Tác giả : Toái Dạ   
Chương 8: Nấu chín con vịt
<< Trước    / 82      Sau >>    Mục lục | Xuống cuối
Like ủng hộ fanpage của Thảo nha:

 Trong căn phòng rộng rãi, Bùi Đông Vũ mang theo bảy phần giận ba phần hận lạnh giọng quát lớn nói:“Bùi Đông Vũ ta khi nào thì sợ người khác hả! Các ngươi đang châm chọc ta sao? Người kia ta không động vào được nhưng các ngươi......”

 
 “A a, Bùi đại thiếu gia đừng tức giận, chúng ta nào dám trêu đùa ngài, chẳng qua là thấy kỳ lạ là sao bỗng dưng lại nhảy ra một tên như thế thôi?”
 
 “Ta cũng đang muốn biết đây!”
 
 “Ngay cả Bùi thiếu gia cũng không biết hắn là ai sao?”
 
 Bùi Đông Vũ trầm ngâm một lát, uống xong ba chén rượu mới nói:“Ta không biết, nhưng đã nghe cậu nhắc tới.”
 
 “Kim tướng gia?” Mọi người ồ lên.
 
 Phụ thân Bùi Đông Vũ chính là Trấn An Sứ, là quan hàm cao nhất tại nơi này, cũng là người có thế lực lớn nhất. Mà cậu của Bùi Đông Vũ là Tể tướng đương triều, dưới một người trên vạn người. Nếu không có bối cảnh gia thế như vậy, sao Bùi Đông Vũ lại dám hoành hành đầu đường, muốn làm gì thì làm.
 
 Mọi người vừa nghe Kim tướng gia đã từng nhắc tới phu quân chưởng quầy Ly, đột nhiên hoa mắt choáng váng. Theo lời đồn đãi chưởng quầy Ly là tiểu thiếp nhà giàu ở kinh thành, còn nói là nàng trốn tới nơi này, còn nói nàng là tình nhân của một kẻ vô cùng giàu có, vậy rốt cuộc đâu mới là thật?!
 
 Bùi Đông Vũ nói:“Vài năm trước, ta theo mẫu thân lên kinh thăm cậu. Có một đoạn thời gian tâm tình cậu rất kém, mỗi ngày vào triều trở về đều tức giận, sau hỏi mới biết được Hoàng Thượng cải trang du hành gặp gỡ một tên buôn thần bán thánh. Không biết hắn dùng cách gì mà lại lừa Hoàng Thượng xưng hắn là tiên nhân, còn suýt nữa sắc phong hắn làm Quốc Sư. Sau này bách quan trong triều cực lực phản đối việc này mới thôi. Nhưng nghe cậu nói, khi người nọ rời khỏi kinh thành, Hoàng Thượng đem ngọc bội tùy thân bên hông ban cho hắn......”
 
 “Hay là? Không thể nào?! Phu quân của Chưởng quầy Ly?! Làm sao có thể?!” Mọi người nhìn nhau thổn thức.
 
 Đương nhiên không thể, kẻ lúc trước lừa dối Hoàng đế là lão đạo Bạch Nham mà không phải chàng trai tuấn mỹ tự nhận là phu quân của chưởng quầy Ly. Chưởng quầy Ly cười nhạo một tiếng, trong lòng thầm nghĩ để xem Bạch Nham thu thập tàn cục thế nào.
 
 Nhớ lại năm đó bọn họ ở kinh thành cũng khá ổn, nhưng Bạch Nham lại quá thích xen vào việc của người khác. Nếu không phải là hắn cảnh báo với Hoàng đế, giúp Hoàng đế né được một kiếp, làm sao có thể bị mấy chuyện vớ vẩn này quấn thân, còn khiến bọn họ phải rời khỏi kinh thành sớm. Dù trải qua bao nhiêu năm, tính tình Bạch Nham vẫn không thay đổi chút nào. Cho dù ở nơi nào, hắn đều có bản lĩnh tìm mấy chuyện nhảm nhí để làm. Nghĩ đến đây, khóe miệng chưởng quầy Ly hơi cong lên một chút, nàng, Đỗ Tuyền và Bạch Nham gặp nhau không phải là do Bạch Nham xen vào việc của người khác sao.
 
 “Vân Linh cô nương sao còn chưa ra!!”Trong phòng, đám người Bùi Đông Vũ vẫn ồn ào, chưởng quầy Ly thấy phiền chán, người như vậy sống cũng là tai họa.
 
 Đám phù phiếm trong phòng náo loạn một lúc lâu, vị Vân Linh cô nương kia mới khoan thai đến. Chưởng quầy Ly nằm ở nóc nhà bỗng nhiên cảm nhận được một tia khí âm u lạnh lẽo, là hơi thở tử vong. Bạt này quả nhiên bị Bạch Nham đoán trúng rồi, nó sẽ không bỏ qua thức ăn đưa đến bên miệng như Bùi Đông Vũ.
 
 Bạt chính là cương thi nhập ma, là vua của bách quỷ, vốn không cần thân thể, vậy nó cần thi thể một đứa bé tám tuổi làm cái gì? Vấn đề này Tòng Tố còn chưa nghĩ đến, Bạch Nham và chưởng quầy Ly đều nghĩ mãi không thông, vì thế Bạch Nham động tay động chân trên xác Lâm tiểu thiếu gia khiến quỷ linh muốn chiếm xác tiểu thiếu gia bị thương nặng, nếu đạo hạnh quá thấp thậm chí sẽ bị đánh tan nội nguyên.
 
 Tính tính thời gian, Bạt ra khỏi Lâm phủ không lâu đã đến đây, xem ra là muốn ăn Bùi Đông Vũ bồi bổ nguyên khí.
 
 Chưởng quầy Ly nghĩ, nếu nàng tùy tiện ra tay không nhất định có thể địch nổi Bạt, ngược lại làm mình bại lộ dẫn đến phiền toái, không bằng ra chiêu dụ địch. Chưởng quầy Ly biến ra một cái ống trúc nhỏ, gạt gạt đám gỗ nhỏ ra chỗ khác, nhẹ nhàng thổi một hơi rồi lập tức lấp gỗ vào, rút ống trúc về.
 
 Trong phòng, Vân Linh bỗng ngửi được một mùi thơm ngát thoang thoảng, tinh thần nó chấn động. Đây là tinh hồn tu luyện ngàn năm ngọt ngào hấp dẫn, chính là chí bảo có thể gặp nhưng không thể cầu. So với Bùi Đông Vũ phàm phu tục tử này, ăn được tinh hồn như vậy chưa nói sẽ có ích lợi to lớn mà chỉ ngửi thôi cũng khiến tinh thần nó phấn trấn gấp trăm lần. Nó đột nhiên đứng dậy không nói một câu bỏ chạy ra ngoài phòng, hít vào một hơi thật sâu, muốn theo mùi tìm chưởng quầy Ly. Nhưng lúc này chưởng quầy Ly đã sớm bay đi, đâu chờ nữ Bạt đuổi tới.
 
 Đỗ Tuyền vừa đánh xe ngựa ra khỏi thành, bỗng nhiên giật mình hắt xì một cái, sức lực trên tay không khống chế tốt roi đánh vào lưng ngựa suýt chút nữa khiến ngựa hoảng loạn.
 
 Bạch Nham từ bên trong xe ngựa nhô đầu ra, hỏi:“Làm sao vậy?”
 
 Đỗ Tuyền kinh ngạc nói:“Là chưởng quầy Ly, chưởng quầy Ly mở linh nguyên của ta.”
 
 Bạch Nham chau mày, nghĩ nghĩ, nói:“An tâm đánh xe, đưa hai vị phu nhân an toàn đến sông Hoài ở Ưu thành. Ta trở về xem chưởng quầy Ly thế nào.”
 
 Đỗ Tuyền gật đầu.
 
 Chưởng quầy Ly dẫn nữ Bạt về đại trạch Lâm phủ, để tiểu hòa thượng Tòng Tố kia chống đỡ thay nàng.
 
 Tòng Tố vừa rồi đã tiêu hao không ít chân lực, lúc này không ngờ cương thi ngàn năm sẽ quay lại khiến hắn đột nhiên trở tay không kịp. May là không lâu sau Bạch Nham cũng quay về.
 
 Lúc Bạch Nham đuổi theo chưởng quầy Ly về Lâm phủ, Tòng Tố đang bị một đám khí đen vây quanh, trong gió truyền đến tiếng gào thét cực kì khủng bố. Nếu không phải Tòng Tố có phật châu hộ thân bảo mệnh chỉ sợ đã bị nữ Bạt ăn vào bụng. Nữ Bạt dây dưa Tòng Tố, dần phát hiện mùi của Tòng Tố cũng rất ngon miệng. Bởi vì hàng năm tu đạo lại thêm thiên phú hơn người nên tinh hồn của hắn tinh khiết hơn người thường. Mặc dù không bằng tinh hồn tu luyện ngàn năm nhưng cũng là thuốc bổ thượng hạng, vì thế nó càng quấn chặt Tòng Tố không buông khiến hắn không có cơ hội thở dốc.
 
 Bạch Nham thấy tình cảnh này làm sao còn có thời gian và sức lực đi bận tâm xem chưởng quầy Ly thế nào. Lúc này rút kiếm Cự Khuyết cứu người quan trọng hơn.
 
 Tòng Tố không chống lại được sức mạnh của nữ Bạt, trì châu trong tay bỗng nhiên đứt rời, mười mấy viên phật châu rơi toán loạn. Trong lòng thầm kêu không ổn bỗng một luồng kiếm quang màu trắng đâm xuyên qua hắc ám trước mắt hắn, tạo cho hắn một đường sống.
 
 Kiếm Cự Khuyết của Bạch Nham phá hồn giết phách, vốn là bảo bối của Vân Trung Tử. Không biết vì sao lại rơi vào tay Bạch Nham. Nhưng kiếm này quả thật uy lực rất lớn, Bạch Nham không hay sử dụng, kiếm rút ra chỉ có một kết quả là hồn bay phách tán. Ngay cả chưởng quầy Ly cũng có ba phần kiêng kị với thanh kiếm này.
 
 Nữ Bạt cũng không phải tiểu quỷ dễ đối phó, muốn khiến vua bách quỷ đạo hành ngàn năm bị thương cũng không phải chuyện đùa.
 
 Kiếm Cự Khuyết đâm tới, lập tức một tiếng kêu khóc thê lương vang lên, một đoạn xương trắng từ trong đám khí đen rơi ra, là một cánh tay. Gần như vừa rơi xuống đất là đoạn xương tay kia liền hóa thành tro tàn. Nữ Bạt bị Bạch Nham đả thương, biết tình thế bất lợi liền chạy trốn, trong nháy mắt đã biến mất tăm.
 
 Bạch Nham còn đang do dự có nên đuổi theo hay không thì Tòng Tố lại đột nhiên ngất xỉu.
 
 Chưởng quầy Ly khoan thai từ đường nhỏ đi ra, kháp quyết thiêu sạch sẽ đám tro bụi còn lại.
 
Cương thi vốn là một đống hài cốt, không linh, không hồn, nếu muốn tiêu diệt Bạt hoàn toàn chỉ có cách hỏa thiêu.
 
 Nàng liếc nhìn Tòng Tố một cái nói:“Hắn quá mệt mỏi thôi, nghỉ ngơi một lát sẽ không sao.”
 
 “Vừa rồi sao nàng không giúp? Để ma chạy mất chẳng phải sẽ lại rắc rối sao?”
 
 Chưởng quầy Ly hơi cong môi, nói:“Nó tuy không phải đồng loại của ta, nhưng cũng chẳng thù chẳng oán. Vì sao ta phải giúp huynh giết nó?”
 
 Bạch Nham chán nản, lắc đầu nói:“Nàng đó, không gây khó dễ cho ta thì không chịu được sao?”
 
 “Tòng Tố đấu với nó trước, huynh đột nhiên xuất hiện một kiếm không giết được nó là do huynh đạo hạnh không đủ, sao lại oán ta?”
 
 Bạch Nham đỡ Tòng Tố đứng lên, liếc chưởng quầy Ly một cái, chất vấn nói:“Không nói đến chuyện vừa rồi nàng không giúp, nhưng nàng tùy ý mở linh nguyên của Tiểu Tuyền là hơi quá đáng.”
 
 “Chẳng qua là dụ nữ Bạt kia mà thôi, ta biết chừng mực. Khiến Tiểu Tuyền hoảng sợ rồi sao?”
 
 “Không sao, nhưng sợ không nhẹ.”
 
 “Ha ha.” Chưởng quầy Ly cười khẽ, dường như tất cả buồn phiền tích tụ lúc đều tan thành mây khói.
 
 Bạch Nham dìu Tòng Tố đến một gian phòng trống nghỉ ngơi, sau đó cùng chưởng quầy Ly ngồi trong đình hóng mát uống trà.
 
 Chưởng quầy Ly nói:“Lão đạo, trà tốt như vậy huynh tìm ở đâu vậy?”
 
 “Trước khi Lâm phủ gặp chuyện không may là nhà giàu trong thành, một ít trà ngon cũng không khó tìm.”
 
 “Bây giờ huynh định làm gì?”
 
 Bạch Nham nhún nhún vai, nói:“Chờ Đỗ Tuyền trở về, chờ Tòng Tố khôi phục nguyên khí, chờ nàng đồng ý giúp ta, sau đó đi tìm nữ Bạt kia.”
 
 “Chờ Đỗ Tuyền trở về chỉ cần vài canh giờ, chờ Tòng Tố khôi phục nguyên khí nhiều nhất là hai ngày, chờ ta đồng ý giúp huynh chỉ sợ phải chờ tới vĩnh viễn sánh cùng trời đất.”
 
 Bạch Nham mỉm cười, lạnh nhạt nói:“Vậy ta sẽ chờ nàng đến vĩnh viễn là được.”
 
 Trong lòng Chưởng quầy Ly lộp bộp một cái, nụ cười trên mặt cứng lại, hờ hững cụp mi mắt không biết lại suy nghĩ cái gì, rất lâu sau mới nói:“Tu luyện ngàn năm, gặp gỡ huynh cũng là kiếp nạn khó thoát khỏi, tội gì?”
 
 Bạch Nham nhìn chưởng quầy Ly, trong lòng hiểu rõ lời nàng có ẩn ý nhưng không hỏi, chỉ theo lời nàng tiếp lời:“Thế sự khó liệu, thiên mệnh không thể thay đổi, nàng đâu thể biết đó là phúc hay là họa, là tai hay là hạnh?”
 
 “Thiên mệnh không thể thay đổi? Nếu huynh tin thiên mệnh sao lại làm chuyện nghịch thiên? Là phúc hay họa? Đắc đạo thành tiên chưa chắc đã là phúc, lời này không phải do huynh nói sao? Tám nạn thiên kiếp chưa chắc đã là họa, lời này cũng là huynh nói đúng không? Tất cả đều là huynh nói, ta có nói gì đâu?” Chưởng quầy Ly cười thê lương, không nói nữa.
 
 Bạch Nham uống một ngụm trà, nhìn phía chân trời trắng dần, nói:“Trời sắp sáng rồi, đêm nay thật dài.”
 
 Chưởng quầy Ly cũng quay đầu nhìn về phía chân trời, nhìn nơi xa dần hiện lên ánh sáng nhạt, yếu ớt thở dài một tiếng.
 
 “Chúng ta ở cùng nhau đã bao lâu rồi?” Bạch Nham đột nhiên hỏi.
 
 Chưởng quầy Ly nghĩ nghĩ nói:“Tính từ lúc bắt đầu quen biết sao? Ước chừng đã hai trăm tám mươi chín năm rồi.”
 
 “Là ba trăm mười hai năm.”
 
 “Lâu vậy sao?”
 
 Bạch Nham mỉm cười gật đầu, nói:“Thời gian trôi qua rất nhanh, không phải sao?”
 
 “Đúng là rất nhanh, còn tám năm nữa huynh phải cởi bỏ phong ấn thứ bảy đúng hẹn.” Chưởng quầy Ly bỗng nhiên đứng thẳng dậy đón ánh dương đang lên, ánh mặt trời dần kéo cái bóng của nàng ra rất dài rất dài, cả người Bạch Nham đều bị bao phủ dưới cái bóng của nàng.
 
 Bạch Nham nhìn bóng lưng nàng mà sững sờ, chưởng quầy Ly bỗng nhiên xoay người lại đối mặt với Bạch Nham, hai người nhìn nhau. Chưởng quầy Ly nhìn Bạch Nham hơi nhíu mày, giật mình có cảm giác như xa như gần, tựa như quen thuộc lại như xa lạ.
 
 “Ta sẽ.” Bạch Nham nói,“Giúp ta bắt nữ Bạt kia, ta sẽ lập tức cởi tầng phong ấn thứ bảy cho nàng.”
 
 Chưởng quầy Ly không trả lời, chỉ thản nhiên đáp:“Mệt mỏi quá, ta đi về ngủ đây.”
  
Like ủng hộ fanpage của Thảo nha:
<< Trước    / 82      Sau >>    Mục lục | Lên đầu
ads
124218
Vô Tâm
Tác giả: Đạm Anh
view: 6751135
Nd: Ngược. HE.
Tam sinh tam thế Chẩm thượng thư
Tác giả: Đường Thất Công Tử
view: 1601444
Nd: Ngược. HE.
Yêu Anh Hơn Cả Tử Thần
Tác giả: Tào Đình
view: 431982
Nd: SE.
Hoa Tư Dẫn
Tác giả: Đường Thất Công Tử
view: 710906
Thay tim
Tác giả: Lâu Vũ Tình
view: 596164
Thoát cốt hương
Tác giả: Fresh Quả Quả
view: 562071
Nd: SE.
Lương tiên khó cầu
Tác giả: Nguyệt Lạc Tử San
view: 7054058
Nd: HE.
Gió Xuân Vô Tình
Tác giả: Na Chích Hồ Ly
view: 510983
Nd: HE.
Ma kính
Tác giả: Mạc Nhan
view: 506760
Nd: HE.
Bôn nguyệt
Tác giả: Thục Khách
view: 932974
Nd: Ngược. HE.
Ngự Phật
Tác giả: O Trích Thần
view: 1130116
Nd: Sủng. HE.
Liệt Hỏa Như Ca
Tác giả: Minh Hiểu Khuê
view: 722442
Long Vương
Tác giả: Điển Tâm
view: 6403613
Nd: HE.
Uyên ương lệ
Tác giả: Lâu Vũ Tình
view: 662599
Nd: HE.
Quỷ Sai
Tác giả: Thập Thất
view: 747574
Nd: HE.
Hoa Thiên Cốt
Tác giả: Fresh Quả Quả
view: 1520589
Bạn trai hút máu của tôi
Tác giả: Mạc Nhan
view: 371109
Nd: HE.
Trầm vụn hương phai
Tác giả: Tô Mịch
view: 2885236
Nd: HE.
Thể loại
Truyện hay

Đọc nhiều
Tuyệt sắc yêu phi   view 16807643
Em Dám Quên Tôi   view 9007968
Không xứng   view 8630370
Hiền Thê Khó Làm   view 8415409
Thứ nữ sủng phi   view 8183453
Gia cố tình yêu   view 8183041
Lên đầu trang
Home
Blog
Hội yêu ngôn tình
Sitemap
Tôi tên Thảo - và tôi yêu truyện

Chào mừng bạn ghé thăm website thảo truyện.com. Hãy đọc và cùng chia sẻ những câu truyện tiểu thuyết ngôn tình hay nhất và mới nhất nhé!

từ khóa: đọc truyện www, ngon tinh, ngontinh, truyện chọn lọc, truyện ngôn tình hay nhất, ngon tinh hay nhat, list truyen hay, web truyen hay, tìm truyen hay de doc