Home
Blog
Hội yêu ngôn tình
Sitemap
Tôi tên Thảo - và tôi yêu truyện
Ở đây mình chỉ post những truyện hay đã được chọn lọc tỷ mỷ thôi, mời cả nhà tha hồ nhảy hố không lo bị sụp đâu ạ :) !!

Tiệm Quan Tài Phố Tây

Tác giả : Toái Dạ   
Chương 4: Ai cũng có bí mật
<< Trước    / 82      Sau >>    Mục lục | Xuống cuối
Like ủng hộ fanpage của Thảo nha:

Chưởng quầy Ly ra khỏi Lâm phủ, khi đi và khi đến vẻ mặt nàng vẫn bình thường không thay đổi chút nào, giống như chẳng có chuyện gì xảy ra, mà nàng cũng không hề nhìn thấy gì cả. Nàng tránh khỏi đường cái rẽ vào một cái ngõ nhỏ không người, nói nhỏ một tiếng:“Xuất hiện đi.”

 
Trong ngõ nhỏ chỉ có một mình chưởng quầy Ly chậm rãi đi, tiếng gọi của nàng nhẹ như gió bềnh bồng trôi nổi, lướt qua bên môi nàng.
 
“Ha ha, giận ta rồi sao?” Bạch Nham không biết từ khi nào bỗng xuất hiện phía sau chưởng quầy Ly, hai người một trước một sau đi chậm rãi, giống như đã đi cùng nhau một đoạn đường rất dài.
 
“Huynh bảo Tiểu Tuyền quấy nhiễu mộng đẹp của ta, nói có trò hay xem, kết quả là huynh đứng nhìn trò hay của ta, còn mình thì niệm chú ẩn thân, ngay cả bóng dáng cũng không thấy đâu.”
 
“Ta là đạo sĩ, nàng bảo ta phải nói gì với tiểu hòa thượng kia? Chỉ nghĩ đến chuyện ta và hòa thượng kia đứng cùng nhau, một người là hòa thượng tuổi trẻ tuấn tú, một là đạo sĩ lôi thôi tiều tụy, nàng không biết cảnh tượng như vậy rất không hài hòa sao?” Bạch Nham cười như tự giễu.
 
Chưởng quầy Ly liếc mắt xem thường, nhưng cũng không kìm chế được mà tưởng tượng theo cách nói của hắn. Cảnh tượng kia hình như thật sự hơi kì quặc, nàng nghẹn cười, giả bộ giận dữ nói:“Hừ, đừng cho là ta không biết huynh suy nghĩ cái gì, huynh muốn thử tiểu hòa thượng cũng muốn thử cả ta, cho nên lừa ta đi. Ta nói cho huynh biết, phật châu trên người hòa thượng là bảo bối là chuyện thật, nhưng đừng tưởng bằng mấy chục hạt châu là có thể khống chế ta, ha, đừng vọng tưởng!”
 
“Ai ai,” Bạch Nham liên thanh thở dài, ra vẻ xúc động vô hạn nói,“Không ngờ qua nhiều năm như thế rồi mà nàng vẫn nghĩ ta xấu xa như vậy.”
 
“Không phải ta nghĩ vậy, mà do huynh vốn dĩ đã xấu xa sẵn rồi.”
 
Bạch Nham nghe xong lời này cũng không giận, chỉ mang theo ba phần uất ức giải thích:“Ta chỉ muốn biết tiểu hòa thượng này rốt cuộc là lợi hại đến mức nào thôi. Chúng ta quen biết trăm năm, tu vi của nàng còn cần phải thử sao?”
 
“Tiểu hòa thượng quả thật có tuệ căn, mới bằng đó tuổi đã có thể có tu vi như vậy thật sự là trăm năm khó gặp. Đáng tiếc tuổi quá nhỏ, có đạo hạnh nhưng quá mức thành thật, muốn đấu với lão yêu tinh ngàn năm này vẫn còn quá non.”
 
“Ha ha ha, không sai, nếu không chúng ta giúp hắn một phen nhé?”
 
“Giúp? Huynh là đạo sĩ, hắn là hòa thượng, huynh muốn giúp hắn? Ha ha, cái này thật đáng ngạc nhiên.”
 
“Cùng là vì đạo, có gì không thể.” Bạch Nham nói rất nghiêm túc, nhưng chính mình cũng rất muốn cười.
 
“Giả nhân giả nghĩa! Vừa rồi không biết là ai nói, đứng cùng hòa thượng thì không hài hòa. Sao giờ lại chuẩn bị giảng đạo luận kinh với tiểu hòa thượng kia thế?” Chưởng quầy Ly lười nói nhảm với Bạch Nham, khoát tay áo, nói,“Giúp hay không giúp tùy huynh, dù sao cũng chẳng liên quan gì đến ta. Huynh mau về tiệm đi, nói cho tiểu nhị lại mang thêm một bộ quan tài nữa tới Lâm phủ.”
 
“Đã biết, tuyệt đối sẽ không làm chậm trễ việc kiếm bạc của chưởng quầy!” Bạch Nham dừng chân, nhìn bóng dáng chưởng quầy Ly đi xa, trả lời một câu. Khi bóng dáng của nàng ở phía xa hóa thành một điểm đỏ, khóe miệng Bạch Nham hiện lên chút ý cười, thì thào lẩm bẩm,“Nàng đối với chuỗi phật châu kia vẫn có chút kiêng kị. Không biết bảo bối từ đâu mà có, nếu không hôm nào đấy ta cũng mang một chuỗi đến hù dọa nàng?”
 
Bạch Nham trở về tiệm, Đỗ Tuyền chào đón kéo hắn lại, hỏi:“Thế nào thế nào? Tiểu hòa thượng kia thế nào?”
 
“Thế nào cái gì? Không phải là một hòa thượng sao?”
 
“A nha, ta hỏi, lão và chưởng quầy có thử được cái gì không? Phật châu trên người hắn rất lợi hại đúng không?”
 
Bạch Nham hơi hơi gật đầu, nói:“Quả đúng là bảo bối không tồi, vừa rồi suýt nữa đã đánh cho một con lệ quỷ hồn bay phách tán.”
 
“Hồn bay phách tán? Lợi hại như vậy sao?” Đỗ Tuyền hơi kinh ngạc.
 
Đỗ Tuyền còn đang sững sờ, Bạch Nham nói:“Chưởng quầy bảo đệ đem thêm một bộ quan tài nữa tới Lâm phủ.”
 
“Biết rồi, lúc ta về đã bảo thợ ở tổ làm thêm một bộ quan tài. Làm xong vụ làm ăn ở Lâm phủ này, chúng ta có thể hai tháng không cần mở cửa hàng.”
 
“Ha ha, đệ đi theo chưởng quầy Ly quá lâu, càng ngày càng tham tiền rồi.”
 
“Đương nhiên, chưởng quầy nói, mọi người ai cũng tham, đơn giản là tham cái gì thôi.”
 
Bạch Nham cười lắc lắc đầu, lên tiếng:“Đúng vậy, con người không phải ai cũng thế sao.”
 
Bạch Nham nhấc chân đi vào nội đường, lại bị Đỗ Tuyền giữ chặt, hỏi:“Lão đạo, chuyện Lâm phủ chúng ta mặc kệ à?”
 
“Chuyện này về phủ nói sau, đệ đi đưa quan tài trước đi.”
 
“À.”
 
Đỗ Tuyền về nhà thấy chưởng quầy Ly gác chân ngồi trên cầu nhỏ, nhìn mặt nước ngẩn người.
 
Khe suối nhỏ trong trạch viện trong suốt thấy đáy, chưởng quầy Ly nhìn bóng mình trong nước đến thất thần, ngay cả Đỗ Tuyền trở về cũng không biết.
 
“Chưởng quầy, suy nghĩ cái gì vậy? Lão đạo đâu?”
 
Chưởng quầy Ly nhìn mặt nước lặng yên không gợn sóng, một lúc lâu sau mới mở miệng nói:“Nước quá trong ắt không có cá, không thú vị.” Dứt lời đứng dậy, đi về phòng.
 
“Nước này...... chọc tới tỷ sao?” Đỗ Tuyền nhìn về phía bóng lưng chưởng quầy Ly hô một câu, nghĩ rằng, nhất định là lão đạo kia lại chọc chưởng quầy không vui rồi, cho nên trốn biệt đi đâu mất không dám ló mặt ra.
 
Đỗ Tuyền nhìn thoáng qua mặt nước, hít một hơi:“Cũng đâu phải là không có cá...... Nếu có cá đại khái đều thành tinh rồi. Sao bỗng nhiên lại quan tâm đến cá vậy?”
 
Đến giờ cơm chiều, chỉ có Đỗ Tuyền và chưởng quầy Ly. Đỗ Tuyền nhịn không được hỏi:“Chưởng quầy, lão đạo đâu?”
 
Chưởng quầy Ly dùng chiếc đũa chọc chọc cơm, trả lời:“Đi xem nàng ta rồi.”
 
“Nàng nào?” Đỗ Tuyền đột nhiên không kịp phản ứng, nghĩ lại mới giật mình nói:“Nhanh như vậy nàng ta đã sinh ra rồi sao?”
 
“Nhanh gì, chúng ta ở đây đã hơn một tháng rồi.”
 
Đỗ Tuyền gật gật đầu, thở dài, nói:“Chưởng quầy, tỷ nói xem có phải lão đạo rất cố chấp hay không, rốt cuộc hắn muốn bảo vệ nàng ta tới khi nào nữa?”
 
Chưởng quầy Ly cười nhạo một tiếng, nói:“Bảo vệ tới khi nào ư? À, chỉ sợ là đời đời kiếp kiếp vẫn muốn bảo vệ.”
 
Đỗ Tuyền nghe xong lời này, ủ rũ nói:“A, vậy chúng ta không phải cũng phải bảo vệ nàng ta đời đời kiếp kiếp sao?!”
 
Chưởng quầy Ly không nói tiếp, cố ăn hai miếng cơm.
 
“Chưởng quầy, ta không hiểu, rốt cuộc yêu là cái gì vậy, lão đạo tu hành ngàn năm mà vẫn không nhìn thấu sao?”
 
“Yêu à, cái thứ đó hại người không ít đâu.” Chưởng quầy Ly khép mi cười, không nhìn ra là vui hay buồn.
 
“Mọi người sẽ yêu sao?” Đỗ Tuyền giống như một đứa bé quyết truy hỏi kỹ càng đến cùng.
 
“Sẽ, con người cả đời sẽ yêu một lần, nhưng có vài người yêu sâu nặng, vài người lại yêu hời hợt. Có người yêu là nhất thời, có người yêu là cả đời.”
 
“Nhưng lão đạo có phải yêu quá lâu rồi không?”
 
Chưởng quầy Ly lắc đầu, nói:“Hắn không phải yêu quá lâu, mà là tra tấn chính mình quá lâu.”
 
“Vì sao?”
 
Sắc mặt chưởng quầy Ly dần dần ảm đạm, yên lặng một lát mới nói:“Sao đệ không tự đi hỏi hắn ý? Hỏi ta làm gì?”
 
Chưởng quầy Ly hạ bát đũa, đứng dậy rời đi.
 
Đỗ Tuyền nhìn trong bát nàng còn lại hơn nửa, thở dài, bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, bật thốt lên hỏi:“Chưởng quầy có yêu không?”
 
Chưởng quầy Ly dừng lại, ngoái đầu nhìn lại cười:“Tiểu Tuyền, ta đâu phải là người.”
 
Đỗ Tuyền ngẩn người, lại nói:“Vậy tỷ là cái gì?”
 
Chưởng quầy Ly đã đi ra ngoài rồi, cũng không đáp lại câu hỏi của Đỗ Tuyền, chỉ để mình hắn tiếp tục buồn bực.
 
Không lâu sau Bạch Nham trở lại, còn cầm theo bầu rượu,“Ơ? Sao chỉ có một mình đệ ăn cơm vậy? Chưởng quầy Ly đâu?”
 
“Chưa ăn xong đã về phòng rồi.”
 
Bạch Nham gật gật đầu, nói:“Đến đây, ta mang rượu về này, cùng nhau uống hai chén đi.”
 
Đỗ Tuyền chưa từ bỏ ý định, hỏi:“Lão đạo, lão có biết nguyên hình của chưởng quầy Ly là gì không?”
 
Bạch Nham cười nói:“Sao đột nhiên đệ lại hỏi chuyện này?”
 
“Không phải đột nhiên, lúc nào cũng muốn biết chẳng qua là không hỏi thôi.”
 
“Vậy thì đừng hỏi .” Bạch Nham tự rót cho mình một chén rượu.
 
Đỗ Tuyền cướp bình rượu ôm vào trong ngực, nói:“Lúc lão cởi bỏ phong ấn trên người chưởng quầy Ly, nàng sẽ biến trở về nguyên hình đúng không? Lần trước bị hai người cố ý đuổi đi, lần này nhất quyết phải nhìn xem!”
 
“Ha ha ha,” Bạch Nham cười lớn lắc đầu, cướp lại bình rượu, nói,“Đệ quả thực vẫn là tính tình của một đứa nhóc.”
 
Đỗ Tuyền hừ một tiếng, hắn hận nhất bị nói là đứa nhóc, hắn thành hình người cũng đã vài trăm năm rồi, sao có thể là thằng nhóc được cơ chứ? Đỗ Tuyền giận dỗi, bỗng nhiên đứng dậy rời đi.
 
Bạch Nham cất tiếng cười to đứng lên, Đỗ Tuyền lại quay lại.
 
“Ha ha ha, không phải đang tức giận sao? Sao lại quay lại?”
 
Đỗ Tuyền bĩu môi, ngồi xuống, nói:“Lão còn chưa nói cho ta biết chuyện về Lâm phủ. Chúng ta mặc kệ à?”
 
“Chưởng quầy nhà đệ nói mặc kệ.”
 
“À......” Đỗ Tuyền kéo dài âm cuối, vẻ mặt thất vọng, nói,“Vậy thật không thú vị.”
 
“Đây là ý của chưởng quầy nhà đệ, mất hứng thì tìm nàng mà nói.”
 
“Ha, lão đạo chết tiệt, ngày thường thích đối nghịch với chưởng quầy, sao giờ lại nghe lời chưởng quầy thế?”
 
Bạch Nham liếc nhìn Đỗ Tuyền một cái, khẽ cười nói:“Đệ thật sự muốn quản chuyện Lâm phủ sao?”
 
“Chuyện Lâm phủ mặc kệ cũng được thôi, nhưng ta muốn biết tiểu hòa thượng kia xảy ra chuyện gì. Hôm nay gặp hắn một lần, ánh mắt hắn nhìn ta hơi quái dị, ta sợ hắn thật sự có thể nhìn ra được cái gì.”
 
“Hắn có thể nhìn thấu đệ?” Bạch Nham nhíu mày hỏi.
 
“Không biết, dù sao ta bị hắn trừng mắt nhìn một cái là cả người đã không thoải mái. Lão nói hôm nay hắn diệt tên tiểu quỷ, vậy lấy bản lĩnh của hắn có thể đối phó với Bạt không?”
 
Bạch Nham lắc đầu nói:“Ma sao dễ đối phó vậy chứ. Từ cương thi lên đến Bạt, qua mấy ngàn năm tu hành mới có thể thành ma, lấy đạo hạnh hơn mười hai mươi năm của hắn mà có thể ứng phó vậy trên đời này đã không còn yêu ma quỷ quái rồi.”
 
“Chúng ta giúp hắn à?”
 
“Đệ không sợ bị hắn nhìn ra manh mối sao?”
 
 “Vậy nhìn hắn đi chịu chết sao?”
 
 “Chuyện này không đến lượt ta quyết định.”
 
 Đỗ Tuyền nhìn Bạch Nham, không nhịn được đập cái bàn: “Cái này không được cái kia không được, lão đang lừa ta đấy à!”
 
 “Ha ha, vậy chúng ta đem hòa thượng kia làm tảng đá, thả con tép bắt con tôm, để hắn đi đánh rắn động cỏ trước, chúng ta nhìn tình huống rồi nói sau.”
 
 “Vậy chẳng phải để cho hắn đi chịu chết à?” Đỗ Tuyền ủ rũ, thở dài, thầm nghĩ sớm biết rằng lão đạo lão không phải người tốt rồi mà.
 
 Bạch Nham nhìn Đỗ Tuyền, nhớ tới lời của chưởng quầy Ly đêm qua, giúp Tiểu Tuyền độ kiếp mới là chuyện chính, vì thế nói:“Yên tâm, có ta ở đây, tiểu hòa thượng kia không chết được đâu.”
 
Like ủng hộ fanpage của Thảo nha:
<< Trước    / 82      Sau >>    Mục lục | Lên đầu
ads
130398
Trầm vụn hương phai
Tác giả: Tô Mịch
view: 2885854
Nd: HE.
Thượng Tiên
Tác giả: Thị Kim
view: 1011872
Nd: HE.
Đồng thể
Tác giả: Cửu Lộ Phi Hương
view: 566397
Nd: HE.
Phù sinh mộng, tam sinh ước
Tác giả: Diệp Tiếu
view: 934210
Nd: Ngược. HE.
Thoát cốt hương
Tác giả: Fresh Quả Quả
view: 562071
Nd: SE.
Ma kính
Tác giả: Mạc Nhan
view: 506760
Nd: HE.
Vô Tâm
Tác giả: Đạm Anh
view: 6751238
Nd: Ngược. HE.
Vài lần hồn mộng
Tác giả: Cửu Lộ Phi Hương
view: 646325
Nd: HE.
Mùa hoa rơi gặp lại chàng
Tác giả: Thục Khách
view: 776414
Nd: HE.
Yêu Anh Hơn Cả Tử Thần
Tác giả: Tào Đình
view: 431982
Nd: SE.
Lương tiên khó cầu
Tác giả: Nguyệt Lạc Tử San
view: 7054161
Nd: HE.
Truyền Thuyết Yêu Nghiệt
Tác giả: Nhất Độ Quân Hoa
view: 957385
Nd: Sủng. HE.
Liệt Hỏa Như Ca
Tác giả: Minh Hiểu Khuê
view: 722751
Tam sinh tam thế Chẩm thượng thư
Tác giả: Đường Thất Công Tử
view: 1601959
Nd: Ngược. HE.
Tây du ký
Tác giả: Ngô Thừa Ân
view: 1605358
Bỉ Ngạn Hoa
Tác giả: Thương Nguyệt
view: 645604
Gió Xuân Vô Tình
Tác giả: Na Chích Hồ Ly
view: 511086
Nd: HE.
Liên Hoa Yêu Cốt
Tác giả: Liên Tuyết Tử Thần
view: 855106
Nd: SE.
Hoa Miêu Miêu
Tác giả: Quất Hoa Tán Lý
view: 1206748
Nd: HE.
Thể loại
Truyện hay

Đọc nhiều
Tuyệt sắc yêu phi   view 16807746
Em Dám Quên Tôi   view 9010337
Không xứng   view 8630679
Hiền Thê Khó Làm   view 8415615
Thứ nữ sủng phi   view 8183762
Gia cố tình yêu   view 8183144
Lên đầu trang
Home
Blog
Hội yêu ngôn tình
Sitemap
Tôi tên Thảo - và tôi yêu truyện

Chào mừng bạn ghé thăm website thảo truyện.com. Hãy đọc và cùng chia sẻ những câu truyện tiểu thuyết ngôn tình hay nhất và mới nhất nhé!

từ khóa: đọc truyện www, ngon tinh, ngontinh, truyện chọn lọc, truyện ngôn tình hay nhất, ngon tinh hay nhat, list truyen hay, web truyen hay, tìm truyen hay de doc