Home
Blog
Hội yêu ngôn tình
Sitemap
Tôi tên Thảo - và tôi yêu truyện
Ở đây mình chỉ post những truyện hay đã được chọn lọc tỷ mỷ thôi, mời cả nhà tha hồ nhảy hố không lo bị sụp đâu ạ :) !!

Trời sáng rồi, nói tạm biệt

Tác giả : Đản đản 1113   
Chương 75: Gặp Nhau Quá Sớm!
<< Trước    / 87      Sau >>    Mục lục | Xuống cuối
Like ủng hộ fanpage của Thảo nha:

Tôi gạt thật nhanh những giọt nước mắt trên má, cố gắng mỉm cười.

 
Cố gắng, tiếp tục cố gắng.
 
Bước chân trầm ồn bước từng bước lên cầu thang rồi dừng lại ở bậc thang cuối cùng.
 
Tôi ngẩng đầu, dụi mắt, giả bộ như vừa tỉnh ngủ…..Trong bóng tối lấp ló một tia ánh sáng nhạt chiếu lên gương mặt tuấn tú của anh trong mơ hồ nhưng làm người ta nhìn rõ cái nhíu mày của anh.
 
“Sao lại ngủ sàn nhàn vậy hả? Không sợ cảm lạnh à?” Tiếng chỉ trích của anh không cao, thật trầm nhưng tuyệt đối không hàm hồ.
 
Anh đưa tay rờ lên trên vách tường tìm công tắc mở đèn…
 
“Đừng bật đèn!” Giọng nói của của tôi khản đặc sau khi khóc quá nhiều.
 
Không thể mở đèn! Hai mắt của tôi đã sưng vù vì khóc, cần có bóng đêm che chở.
 
“Em làm sao vậy? Có chuyện gì sao?” Anh nhíu mày ngay tức khắc nhận ra tôi có chút khác thường.
 
“Đừng bật đèn lên…..” Tôi lặp lại một lần nữa, tiếng nói tràn ngập cầu xin.
 
Anh rút tay lại. “Không bật…. không bật…..” Tiếng anh nhẹ hẳn xuống giống như đang dỗ dành một đứa bé nhõng nhẽo.
 
Bầu không gian im lặng lại chỉ còn có hơi thở của hai người…
 
Một người đang cố gắng đè nén áp lực…
 
Một người đang yên lặng chờ đợi…
 
Một lúc lâu sau anh nghe được cảm xúc của tôi đã bắt đầu ổn định, vì thế anh lặng im lo lắng hỏi. “Lại cãi nhau với Hải Kỳ nữa rồi à….?”
 
Nước mắt của tôi làm cho anh chỉ có thể đoán là do Hải Kỳ…Hải Kỳ… Hải Kỳ mà thôi…..Bởi vì ngoài chuyện này ra, anh còn có thể nghĩ được chuyện gì nữa chứ?
 
“Không có! Hôm nay….hôm nay là ngày trang điểm……da của em mẫm cảm….thật khủng khiếp….. cho nên, cho nên, anh đừng bật đèn lên….” Đầu tôi chôn giữa đầu gối, cố gắng hết sức ngăn chận nước mắt của mình.
 
Anh bước từng bước đến gần tôi….
 
“Đưa anh xem nào.” Không kịp ngăn lại, anh đã nâng cằ tôi lên.
 
Xuyên qua ánh trăng mờ ảm trên trần nhà bằng kiếng…. anh nhìn thấy mí mắt tôi sưng đỏ đến không thể nào che lấp…
 
Anh sửng sốt, nói. “Làn da có chút hồng hồng này không thể nào do dị ứng, bất quá em khóc rất nhiều nên mí mắt sưng to như vậy.”
 
Tôi giận dỗi quay đi, không thèm để ý đến anh.
 
“Được rồi! Được rồi! Đừng khóc nữa! Khuôn mặt của con gái rất quan trọng, da mặt bị dị ứng là tận thế, anh hiểu hết, hiểu hết!”
 
Anh đang an ủi tôi, tuy nhiên lời nói làm cho người ta thật khó chịu.
 
“Chọn mỹ phẩm nổi tiếng một chút, anh sẽ mua cho em mỹ phẩm cao cấp nhất để dưỡng da, được chưa?… đừng khóc!” Anh véo nhẹ trên má tôi, ý muốn chọc tôi cười…
 
“Cho em dựa vào anh một lát……” Cả người anh thật ấm áp, tôi ôm lấy thắt lưng anh, tựa người vào bờ vai của anh…
 
“Sau này đừng làm người ngu ngốc nữa…..”
 
Tôi nhẹ nhàng nhỏ giọng dặn dò thêm. “Bắc Bắc, nếu yêu… nhất định phải lớn tiếng nói ra….” Đứa ngốc…
 
Rõ ràng…vô cùng rõ ràng…. Anh chấn động.
 
♀☆♂……♀☆♂……♀☆♂……♀☆♂……♀☆♂……♀☆♂……♀☆♂……♀☆♂
 
Tôi đã không nhớ rõ tối hôm qua mình ở trong lòng anh khóc mê mệt như thế nào và anh bế tôi vào đặt trên giường như ra sao. Chỉ nhớ rõ anh tựa vào giường dỗ dành tôi, cuối cùng anh cũng mệt mỏi hạ người nằm xuống. Đầu của anh và của tôi gối trên cùng một cái gối, khăng khít thân mật…
 
Đến nữa đêm, anh đột nhiên bừng tỉnh. Anh cẩn thận xuống giường, nhìn tôi với ánh mắt thật phức tạp, rồi cuối cùng anh bước chân rời đi.
 
Trong bóng tối, tôi chậm rãi mở hai mắt. Dĩ nhiên, tôi không giữ anh lại.
 
Tôi đã quyết định cùng Hải Kỳ nói chuyện rõ ràng, cho nên trước khi có kết quả, tôi không thể giữ anh lại.
 
……
 
Vì đây là sự tôn trọng tình cảm giữa ba người chúng tôi.
 
……
 
Trong chốc lát, căn phòng kế bên mơ hồ truyền đến âm thanh của trò chơi trong máy tính…
 
Thì ra sau khi bừng tỉnh giữa đêm khuya, Bắc Bắc không thể đi vào giấc ngủ được nữa.
 
……
 
Sương mù vẫn chưa tan trong nắng sớm, anh đẩy cửa phòng tôi ra trên môi vẫn hiện ra nụ cười khẽ.
 
“Rời giường mau.” Anh réo gọi tôi.
 
“Mười lăm phút!……” Tôi thò tay ra khỏi chăn, đưa năm ngón tay lên ra dấu ba lần…rên rỉ nói.
 
“Hai phút thôi!”
 
Không thương lượng! Không thể câu giờ! Tôi trực tiếp kéo tấm chăn, quấn thân mình lại.
 
“Rời giường mau!” Anh hơi yếu thế kéo kéo tấm chăn của tôi.
 
Tôi không nói cho anh biết, hôm anh tôi đã xin nghỉ phép rồi sao? Bởi vì dự tính ngày hôm qua đi chụp hình cưới, hôm nay nhất định sẽ mệt dậy không nổi.
 
Nhưng giải thích dông dài mệt quá, tôi đang lười nói chuyện. Ngày hôm qua cảm xúc hỏng mất, hôm nay tôi muốn làm thiếu nhi.
 
Gió lạnh đã chui vào ổ chăn của tôi! Trầm Dịch Bắc, thật là ác độc!
 
“Mười phút nữa!” Tôi chui nhanh vào chỗ ấm nhất của chăn, nhắm chặt hai mắt, hận muốn cắn đứt cả lưỡi.
 
“Năm phút thôi! Không thương lượng!” Anh kéo chăn đắp lên cho tôi, không nói nữa.
 
Ngược lại, tôi không hề buồn ngủ, mơ hồ chui từ ổ chăn ra, ngơ ngẩn nhìn anh. Anh mang tờ báo đi vào vừa định kéo chăn ra, thấy tôi đã tỉnh… môi anh nở nụ cười.
 
“Ngày hôm nay toàn bộ thời gian của em đều là của anh! Anh đã xin phép nghỉ ở bệnh viện rồi!”
 
Tôi bất động, chúng tôi đâu có hẹn gì nhỉ? Tôi có nói hôm nay toàn bộ thời gian đều dành cho anh sao? Tuy nhiên, tôi rất thích chí…
 
“Còn mơ hồ à!” Ngón tay anh đánh trên trán cô một cái, may mắn tuyệt đối không đau, ngược lại mang theo nhiều dịu dàng và cưng chiều của anh.
 
“Hôm nay là ngày 2 tháng 12.” Anh nhắc nhở tôi.
 
Tôi vẫn biểu hiện ngơ ngác, một hồi lâu sau mới thốt lên. “Sinh nhật của em?”
 
“Đúng vậy!” Anh mỉm cười. “Anh đã hẹn với em trước rồi.”
 
À, đúng vậy! Anh đã hẹn với tôi ngày anh đưa cho tôi những chiếc đồng hồ….
 
Thấy tôi vẫn còn ngơ ngẩn, nụ cười anh có chút do dự. “Nếu em cùng Hải Kỳ ….đã có hẹn rồi….Không sao, anh có thể để thời gian cho em….”
 
“Ai nói là em có hẹn với người khác chứ?” Tôi nhảy vào lòng anh, ôm lấy cổ anh , vô tư cà cà hai má anh hỏi. “Nói xem anh sẽ mời em đi ăn, đi chơi chỗ nào?”
 
Nói ra đi, đừng nhân nhượng nữa Bắc Bắc…….thật sự…..không cần gánh chịu thiệt thòi cho trái tim của mình mãi mãi như vậy.
 
“Vậy đứng lên nhanh đi.”
 
Anh trực tiếp ôm lấy tôi, ném vào toilet…..sau đó anh cười, nụ cười không hề vô nghĩa trong tâm trạng hưng phấn…
 
……
 
Trời xanh mây trắng, chúng tôi mặc quần áo nhàn nhã, thực hiện kế hoạch đi leo núi đã thất hứa thật lâu, thật lâu trước đây. Đến điểm cuối cùng, anh đạp đến đích trước rồi quay đầu lại nhìn thấy tôi đang thở hổn ha hổn hển. Anh cười, trên lưng mồ hôi chảy thấm ướt cả áo nhưng vẫn vô cùng thuần tuý và sạch sẽ.
 
Lòng tràn đầy tin tưởng và ấm áp, bước chân của tôi theo sát bước chân anh. Giờ phút này đây tôi nhất định, nhất định theo sát bên anh thật chặt chẽ.
 
……
 
Buổi chiều, rốt cuộc chúng tôi cũng xuống chân núi. Vì đã dùng hết sức lực cho buổi leo núi nên chúng tôi tìm một chỗ tạm nghỉ chân. Mắt chúng tôi cùng dừng lại ở khuôn viên trong trường của anh.
 
……..
 
Khi chúng ta lại lần nữa nhìn nhau mỉm cười.
 
Lòng thành thật có chút thương yêu!
 
Rất nhiều đau xót đều đã quên mất hết!
 
Trong kí ức chỉ còn lại những điều tốt đẹp.
 
Anh và em đều tìm những người mới để dựa vào.
 
Đúng hay sai trong quá khứ không còn quan trọng.
 
Chỉ là chúng ta đều tinh tường biết rõ.
 
Trong lòng có một tình yêu chưa viết dấu chấm hết.
 
Chỉ có thể đổ thừa em với anh yêu nhau quá sớm.
 
Anh và em yêu nhau quá sớm.
 
Đối với hạnh phúc lại hiểu biết quá ít.
 
Vì thế ích kỷ làm cho tình yêu biến thành dày vò.
 
Phải trả giá làm cho cả hai trốn chạy.
 
Chỉ trách trời cho chúng ta gặp nhau quá sớm.
 
Đối với duyên phận lại cấp cho nhau quá ít.
 
Mới làm cho chúng ta chỉ có thể kìm nổi nhớ nhung trong ảo não.
 
[gặp nhau quá sớm]
 
Một sinh viên anh tuấn đang ôm đàn ghi-ta ngồi trên khán đài sân thể dục ưu thương, cô đơn cất tiếng hát một mình.
 
Không tự chủ được, tôi cùng Bắc Bắc bị cuốn hút lẳng lặng nhẹ nhàng ngồi trên khán đài, cả hai cùng im lặng lắng nghe tiếng hát của người sinh viên
 
Gặp nhau quá sớm…..chúng tôi thật sự gặp nhau quá sớm sao?
 
Trong không gian lắng đọng của tiếng hát, giữa lúc hoảng hốt tôi thấy chính mình kìm lòng không được mà sâu kín ngập ngừng hỏi. “Bắc Bắc, anh có yêu em không? Có từng kìm hãm nỗi nhớ nhung trong sầu não không?….” 
 
Vừa thốt ra câu hỏi xong…không chỉ có riêng anh sửng sốt mà còn có tôi! 
 
Like ủng hộ fanpage của Thảo nha:
<< Trước    / 87      Sau >>    Mục lục | Lên đầu
ads
117729
Thiên Thần Sa Ngã
Tác giả: Tào Đình
view: 502125
Nd: SE.
Đêm Nay Ngủ Cùng Ai
Tác giả: Jassica
view: 999100
Nd: HE.
Nắng gắt fulll (tập 1, 2)
Tác giả: Cố mạn
view: 4827404
Chuyện cũ của Lịch Xuyên
Tác giả: Huyền Ẩn
view: 1381230
Nd: Sủng. HE.
Bản sắc thục nữ
Tác giả: Tiên Chanh
view: 1324683
Nd: HE.
Khó có được tình yêu trọn vẹn
Tác giả: Sư Tiểu Trát
view: 7538879
Nd: Sủng. HE.
Kiếp Trước Em Đã Chôn Cất Cho Anh
Tác giả: Tào Đình
view: 829562
Nd: SE.
Bình minh và hoàng hôn
Tác giả: Tân Di Ổ
view: 873234
Nd: HE.
Anh trai em gái
Tác giả: Tào Đình
view: 699370
Nhật ký chia tay
Tác giả: Lâu Vũ Tình
view: 764878
Nd: HE.
Hạnh Phúc Ngọt Ngào
Tác giả: Scotland Chiết Nhĩ Miêu
view: 1257218
Nd: HE.
Thần Y Ngốc Phi
Tác giả: Đường Mộng Nhược Ảnh
view: 959651
Nd: HE.
Tiếng thời gian du dương
Tác giả: Ngải Tiểu Đồ
view: 910417
Nd: HE.
Tôi Muốn Chàng Nam Sủng Này (18+)
Tác giả: Chu Khinh
view: 1601959
Nd: Sủng. HE.
Giang nam hận
Tác giả: Mai Tử Hoàng Thì Vũ
view: 907224
Nd: Ngược. HE.
Tùy Tiện Phóng Hỏa
Tác giả: Mạc Phi Bảo Bảo
view: 953574
Nd: HE.
Mộ phần trái tim
Tác giả: Đản đản 1113
view: 935343
Nd: HE.
Thể loại
Truyện hay

Đọc nhiều
Tuyệt sắc yêu phi   view 16807746
Em Dám Quên Tôi   view 9009307
Không xứng   view 8630679
Hiền Thê Khó Làm   view 8415615
Thứ nữ sủng phi   view 8183762
Gia cố tình yêu   view 8183144
Lên đầu trang
Home
Blog
Hội yêu ngôn tình
Sitemap
Tôi tên Thảo - và tôi yêu truyện

Chào mừng bạn ghé thăm website thảo truyện.com. Hãy đọc và cùng chia sẻ những câu truyện tiểu thuyết ngôn tình hay nhất và mới nhất nhé!

từ khóa: đọc truyện www, ngon tinh, ngontinh, truyện chọn lọc, truyện ngôn tình hay nhất, ngon tinh hay nhat, list truyen hay, web truyen hay, tìm truyen hay de doc