Home
Blog
Hội yêu ngôn tình
Sitemap
Tôi tên Thảo - và tôi yêu truyện
Ở đây mình chỉ post những truyện hay đã được chọn lọc tỷ mỷ thôi, mời cả nhà tha hồ nhảy hố không lo bị sụp đâu ạ :) !!

Mạc phụ Hàn Hạ

Tác giả : Đinh Mặc   
Chương 83
<< Trước    / 124      Sau >>    Mục lục | Xuống cuối
Like ủng hộ fanpage của Thảo nha:

 Lục Chương và Phùng Nam ngồi đối diện bàn làm việc với nhau, đầu cách rất gần, rèm cửa sổ được kéo xuống, cửa cũng đã khóa.

 
Vẻ mặt Lục Chương hơi đăm chiêu: "Cậu khẳng định, cô ấy từng qua lại với Lâm Mạc Thần?"
 
Phùng Nam gật đầu: "Chắc chắn. Không phải cậu bảo tớ điều tra Mộc Hàn Hạ sao? Trong sơ yếu lí lịch của cô ấy viết rõ sáu năm trước từng làm việc ở Phong Thần. Mà Lâm Mạc Thần cũng phát tài từ thành phố Lâm. Tớ đã hỏi qua mấy người cấp cao từng được phân công đến thành phố Lâm rồi, nên mới lập tức hỏi ra đấy. Nghe nói lúc đó Lâm Mạc Thần thực sự có bạn gái, là nhân viên công ty. Hai người đã sắp bàn đến chuyện cưới xin, ai ngờ cô gái kia đá anh ta, đi nước ngoài. Lúc ấy còn lan truyền tin nghe nói tinh thần của Lâm Mạc Thần còn sa sút một thời gian." Sau khi nói xong, anh ta chậc chậc hai tiếng: "Thật sự không nghĩ tới, Chủ tịch Lâm tiếng tăm lừng lẫy, hóa ra lại là loại si tình, khó trách nhiều năm như vậy anh ta vẫn còn độc thân."
 
Lục Chương lườm anh ta một cái: "Hắn si tình cái rắm ấy. Nhìn bộ dáng hắn mi cong mắt to, vừa nhìn đã biết là tra nam, hiểu không?"
 
Phùng Nam nở nụ cười, anh ta cũng không nghĩ nhiều, biết Lục Chương nói cũng không phải là ngụy biện, nhưng anh ta liếc mắt nhìn mặt đại thiếu gia, nghĩ thầm: Chính cậu ta cũng là mi cong mắt to, nhưng không dám nói ra những lời này.
 
Phùng Nam đi ra ngoài, Lục Chương dựa vào ghế ngồi suy nghĩ một lát, gọi điện thoại cho cha anh ta.
 
Ai ngờ mới nghe thấy anh ta nói hai câu, Lục Đống đã ngắt lời anh ta: "Ta đã sớm biết chuyện này, Hàn Hạ đã sớm thẳng thắn nói với ta. Chuyện của hai người họ đã sớm là quá khứ. Con còn dò la vớ vẩn gì? Ta biết con đang lo lắng điều gì. Dùng đầu suy nghĩ chút đi, chỗ dựa lớn vững chắc như Lâm Mạc Thần, người ta là phụ nữ mà còn không cần. Ta dùng con bé thì còn gì phải nghi ngờ chứ?"
 
"À..."
 
"Lục Chương, ta nói cho con biết, ta dùng Mộc Hàn Hạ, ngoài muốn con bé giúp đỡ con trong công việc, còn có sắp xếp chiến lược quan trọng khác cho tập đoàn. Con không được dò hỏi linh tinh, quấy rối con bé. Con bé rất quan trọng, tương lai con bé cũng sẽ giúp chúng ta chuyện rất quan trọng. Nghe lời con bé làm việc đi, như vậy là tốt nhất!"
 
Cúp điện thoại, Lục Chương "shit" một tiếng, nhưng tâm trạng cũng chẳng trở nên tốt hơn. Lý do rất đơn giản, tuy mấy ngày nay anh ta đã quen thuộc với Mộc Hàn Hạ, nhưng vẫn luôn có tâm lý phòng bị. Thêm vào đó thân phận, địa vị và diện mạo của anh ta, phụ nữ ôm các loại mục đích tiếp cận với anh ta không hề ít, hơn một nửa là muốn bò lên giường đại thiếu gia anh ta. Có thể đúng như lão già nói, ngay cả Lâm Mạc Thần còn bị đá thì Mộc Hàn Hạ có thể dùng mục đích gì tiếp cận anh ta chứ?
 
Đương nhiên anh ta trẻ hơn, đẹp trai hơn Lâm Mạc Thần, những chuyện khác thì chẳng cần phải nói.
 
Nghĩ vậy, Lục Chương càng thấy sư phụ này thuận mắt hơn, huýt sáo, lắc lư vào phòng cô.
 
Buổi sáng chín, mười giờ, ánh mặt trời đã sưởi ấm cả căn phòng của Mộc Hàn Hạ, cô ngồi sau bàn làm việc, vẫn là trang phục thanh lịch đúng mực như cũ, nhưng dưới mắt đã có quầng thâm, rõ ràng là tối qua ngủ không ngon.
 
Hơn nữa bình thường khi Lục Chương bước vào, ít nhiều gì cô cũng sẽ tươi cười, nhưng hôm nay chỉ liếc nhìn anh ta một cái, rồi vẻ mặt bình tĩnh tiếp tục làm việc.
 
Lục Chương nghĩ nhất định là bởi vì tối hôm qua bị tra nam kia làm phiền, quấy rầy đến tâm trạng của cô. Vì thế anh ta chậm chạp nói: "Sư phụ tôi nói với cô này, cô có biết phụ nữ các cô có gì uy hiếp trên thương trường không?"
 
"Cái gì?"
 
"Xử trí theo cảm tính, hơn nữa ngựa tốt không thể nhai lại cỏ." Anh ta như cười như không liếc cô, "Huống hồ chúng ta còn là bạch long mã."
 
Ánh mắt Mộc Hàn Hạ nghiền ngẫm nhìn anh ta, sau đó nở nụ cười nói: "Chuyện của sư phụ, không cần cậu phải quan tâm."
 
Lục Chương: "Sao có thể không chứ? Sư phụ à, dù cô đã là một đóa hoa 30, vẫn sẽ có người xấu dán mắt vào."
 
Cho dù là Mộc Hàn Hạ cũng không tránh được căn bệnh chung của phụ nữ, không muốn bị người nói tuổi của mình. Cô ngắt lời anh ta: "Không phải 30, mới tròn 29 thôi."
 
Lục Chương nở nụ cười: "Đúng, là 29, không phải 30. Bông hoa 29 tuổi, cô lại còn là sư phụ của tôi, là đóa hoa quý giá nhất của Phương Nghi. Cao phú soái cả thành Bắc Kinh này đang chờ cô lựa chọn. Aiz, tôi nhớ ra rồi, tôi có một người bạn cũng trở về từ Mỹ giống cô, 27, 28 tuổi gì đấy. Diện mạo thì kém tôi, nhưng cũng là cao phú. Nếu cô có hứng thú, chúng ta hẹn gặp mặt đi?"
 
Mộc Hàn Hạ khoanh tay ngồi không tiếp lời.
 
Lục Chương thấy thế, cười càng vui vẻ hơn: "Nếu không luận võ chọn rể ngay trong tập đoàn ta cũng được. Đúng rồi, bên bộ phận bất động sản kia cũng có mấy kiến trúc sư cao cấp còn độc thân, đều là mọt sách, làm người thành thật, cũng giỏi kiếm tiền, rất đơn giản. Tới tay sư phụ, không phải để mặc cho cô gây khó dễ sao? Thật sự không được..."
 
Anh ta lộ ra vẻ mạt nhịn đau bỏ thứ mình yêu thích: "Phùng Nam của chúng ta cũng được nha! Tuy hơi non nớt so với cô, nhưng thông minh giỏi giang, lại còn là người của tôi. Tương lai chăm sóc dạy bảo, cũng là một con ngựa hoang nhỏ hoạt bát nghe lời trong tay cô nha."
 
Mộc Hàn Hạ thực sự không nghe nổi nữa, ném khăn tay trên bàn về phía anh ta: "Đi ra ngoài!"
 
Nhưng anh ta cố tình lấy tay bắt lại, còn bắt rất chuẩn, sau đó ném lên không trung hai vòng, rồi ném sang một bên, đứng dậy đi ra ngoài cửa.
 
Vừa đi còn vừa cười nói: "Sư phụ, bị tôi nói động xuân tâm à? Như vậy thật không tốt."
 
Anh ta đi trong phòng cuối cùng mới yên tĩnh, Mộc Hàn Hạ cúi đầu nhìn tài liệu một lát, bỗng nhiên bật cười.
 
Sự xuất hiện của Lâm Mạc Thần tối qua, còn cả những lời kia của anh ảnh hưởng đến cảm xúc cả đêm qua của cô. Sau khi anh bình tĩnh nói ra tâm ý của mình, lập tức cúp điện thoại, khiến Mộc Hàn Hạ ngơ ngác cầm di động một lúc lâu. Nhưng đó cũng không phải là một cuộc trò chuyện vui vẻ, cô dường như là phản xạ có điều kiện, lần lượt bức lui anh, còn anh ngoài câu nói độc ác kia, thì nhiều lúc càng im lặng.
 
Sự ầm ĩ của Lục Chương làm sương mù trong lòng cô cũng tan ra. Cô vốn là người có tính cách cởi mở, mấy năm nay, xử sự càng quả quyết thoải mái, nhưng đối với chuyện liên quan đến Lâm Mạc Thần, lại vẫn cư xử như người mới hai mươi tuổi đầu, để cảm xúc chi phối chính mình. Cô lập tức quyết định ném anh sang một bên, tạm thời không nghĩ đến, không quan tâm nữa.
 
Nghĩ một lát lại nghĩ tới Lục Chương, thực ra khi mới đến cô đã chuẩn bị sẵn tinh thần đại thiếu gia này cực kì khó chơi, nhưng sau mấy ngày tiếp xúc, mới phát hiện thực ra Lục Chương là người đơn giản ấm áp, giống như cha của cậu ta vậy.
 
Mộc Hàn Hạ quyết tâm giúp đỡ, dẫn dắt cậu ta. Có lẽ cậu ta không có nhiều kinh nghiệm, nhưng thông minh, hăng hái, mặc dù có lúc thích đùa giỡn khôn vặt, nhưng từ trong cặp mắt của cậu ta có thể thấy được bản tính trong sáng thẳng thắn. Một người như vậy, Mộc Hàn Hạ hi vọng cậu ta không bị hãm hại, sống thuận lợi trong thương trường.
 
Mười ngày tiếp theo, "Duyệt Gia" tiến vào chuẩn bị khẩn trương, tất cả tinh lực của Mộc Hàn Hạ đều đặt vào đó.
 
Sau tối hôm đó, Lâm Mạc Thần cũng không tiếp tục xuất hiện.
 
Dưới sự tận tâm chỉ bảo của Mộc Hàn Hạ, Lục Chương chạy đến trung tâm thương mại mới quan sát chuẩn bị và xây dựng, dù hăng hái nhưng anh ta vẫn ngoan cố, một tuần chỉ đến nhiều nhất là ba bốn ngày, dường như không đến muộn về sớm bỏ bê công việc, thì anh ta không cảm thấy thoải mái. Hiện tại Mộc Hàn Hạ đã quen thuộc với anh ta, nên mắng, dạy bảo anh ta cũng đã thuận miệng, tất nhiên là anh ta không để bụng, nhưng người bên dưới thực ra cũng đã cảm thấy vui mừng rồi, đã bao lâu rồi mới nhìn thấy đại thiếu gia phục tùng chịu khó như vậy, mỗi tuần chỉ bỏ bê công việc có một hai ngày.
 
Thực ra Lục Chương cũng chả có lí do gì, nhưng anh ta lười biếng quen không bị ràng buộc. Một mình anh ta ở một căn hộ lớn trong trung tâm thành phố, trước kia đều suốt ngày hẹn bạn bè ăn chơi hưởng thụ, bắt anh ta phải hoàn toàn thay đổi tích cực tiến về phía trước, anh ta thực sự không thoải mái. Hơn nữa mỗi lần Mộc Hàn Hạ gọi, anh ta cũng cảm thấy mất mặt với bạn bè.
 
Còn đối với Mộc Hàn Hạ, bận rộn trở thành cách thức điều chỉnh tâm trạng tốt nhất trong cuộc sống, giống như mấy năm nay, sáng sớm cô đã đi làm tối muộn đèn các nhà đã tắt cô mới trở về nhà trọ. Nhờ vậy tâm trạng của cô mới trở nên bình tĩnh, từ khi về nước đến nay, Lâm Mạc Thần khiến cô không ngừng chấn động, khiến cho cô không yên một chút nào.
 
Tình yêu không nhất định phải là thứ quan trọng nhất trong cuộc sống của người phụ nữ. Không phải sao?
 
Cô còn chuyện quan trong hơn phải hoàn thành.
 
Mỗi đêm chỉ có ngọn đèn bật thâu đêm ở bên Phong Thần đối diện làm bạn với cô. Hiện tại cô đã hiểu, rất nhiều duyên phận nhỏ bé, rất nhiều thứ có thể mang lại sự an ủi cho bạn không nhất định phải thực sự đi vào trong sinh mệnh của bạn. Ví dụ như người tình cờ giúp đỡ bạn, ví dụ như ánh mặt trời xuất hiện trong ngày lạnh giá, ví dụ như ngọn đèn cô nhìn thấy hàng đêm khiến cô cảm thấy ấm áp, khiến tâm trạng cô trở nên bình tĩnh, làm bạn với cô, trở thành một thói quen của cô, nhưng bản thân nó không biết, người khác cũng không biết được.
 
Mấy ngày nay Tôn Chí cảm thấy rất áy náy bởi vì toàn lấy chuyện công ty đi tìm Lâm Mạc Thần, nhưng anh ta cũng không có cách nào cả, từ thu đông 2014 đến xuân 2015, thị trường chứng khoán đột nhiên tăng mạnh, nghiệp vụ đầu tư của công ty cũng kiếm được rất nhiều tiền, nhưng quá mức thuận lợi lại khiến người ta cảm thấy lo sợ gặp phải sự kiện sụp đổ thị trường chứng khoán như năm 2008.
 
Sách lược đầu tư của Phong Thần tương đối thận trọng. Mấy tháng nay, các công ty khác còn không có động tĩnh gì, nhưng bên trong Phong Thần đã không ngừng tổ chức họp nghiên cứu và thảo luận đối với các số liệu hạng mục kinh tế lớn, tiến hành phân tích hết lần này đến lần khác, muốn nắm được xu thế tương lai của thị trường chứng khoán và kinh tế trong tay.
 
Nhưng trên thị trường đầu tư chính là như vậy. Phân tích chuyên nghiệp tất nhiên là quan trọng, nhưng sự chuyển biến phương hướng chính thức thường dựa vào trực giác của lãnh đạo, quyết đoán và gõ nhịp. Đôi khi một quyết sách quan trọng chính là chênh lệch về sống hoặc chết của cả công ty. Cho dù Phong Thần thực lực hùng hậu như vậy, nhưng cũng gặp phải áp lực như vậy.
 
Hơn nữa, nhóm lãnh đạo của Phong Thần cần Lâm Mạc Thần giúp đỡ quyết sách không riêng gì nghiệp vụ đầu tư. Mấy năm nay Phong Thần có thể hoạt động tốt là dựa vào sự điều chỉnh phương hướng chiến lược chính xác linh hoạt. Điều này không thể tách rời với con mắt tinh đời, chiến lược quyết sách và chấp hành quyết đoán của Lâm Mạc Thần. Tình hình kinh tế hai năm nay thay đổi quá nhanh, đặc điểm nổi bật nhất là thương mại điện tử trở thành trụ cột quan trọng trong kinh tế. Bước tiếp theo Phong Thần nên đặt trọng điểm ở đâu, cần phải điều chỉnh đổi mới thế nào đều dựa vào tầm nhìn của Lâm Mạc Thần.
 
Tôn Chí nói thầm với Chu Tri Tố: "Chủ tịch Lâm vốn tới nghỉ ngơi, mỗi ngày chúng ta đều kéo anh ấy đi họp có vẻ không được tốt lắm."
 
Chu Tri Tố thản nhiên nói: "Không sao đâu. Tôi thấy chuyện của chủ tịch Lâm gần đây hình như cũng không hề có tiến triển. Nếu không mỗi ngày anh ấy cũng không ở tổng bộ. Thời gian của anh ấy quý giá, chúng ta đừng lãng phí."
 
Tôn Chí: "..."
 
Chuyện này không cần Chu Tri Tố nói, người mù cũng nhìn ra được.
 
Hôm nay sau khi tan làm, Tôn Chí lên lầu tìm Lâm Mạc Thần, lại nói thì cũng có chút bất đắc dĩ, Tôn Chí tự nhận mình cũng không phải là người lương thiện. Tuy tập đoạn Phương Nghi không đủ để khiêu chiến Phong Thần, nhưng Tôn Chí đều có một số cơ sỏ ngầm trong các nhà cung ứng cho Phương Nghi.
 
Mấy ngày nay, cơ sơ ngầm báo cáo hết mọi tình hình về sự chuẩn bị của Phương Nghi dành cho trung tâm mua sắm Duyệt Gia, Tôn Chí đều báo hết cho Lâm Mạc Thần.
 
Nhưng trung tâm mua sắm của bọn họ cùng đoạn đường ấy cũng không tiến hành phòng ngự gì hết. Ngay cả xúc tiến tiêu thụ mua 1000 giảm 100 như thường lệ cũng không làm. Cứ trần trụi như vậy chờ Mộc Hàn Hạ làm thịt. Tôn Chí thậm chí hoài nghi Lâm Mạc Thần nghe anh ta báo cáo tình huống như vậy chỉ là muốn nắm được tình hình gần đây của Mộc Hàn Hạ thôi, ví dụ như cô làm chuyện này như thế nào, mỗi ngày lượng công việc của cô có nhiều hay không...
 
Trong căn phòng làm việc nhỏ, vẫn là phong cách yên lặng, đơn giản, sắc thái cứng rắn của Lâm Mạc Thần. Tôn Chí ngồi trên sô pha uống trà với anh.
 
Vẻ mặt Lâm Mạc Thần thoạt nhìn vô cùng bình tĩnh, không có chút dao động.
 
Hoàn toàn không nhìn ra chút dấu vết thất bại.
 
Nhưng Tôn Chí hiểu rõ anh vốn giỏi kiềm chế. Mấy năm nay vui buồn cũng không hiện lên mặt, có lẽ chỉ có ở trước mặt Mộc Hàn Hạ mới khác biệt chăng?
 
Hai người là cấp trên cấp dưới, cũng là bạn bè nhiều năm, Tôn Chí cũng không kiêng dè, thân thiết hỏi: "Hiện anh có tính toán gì với bên Mộc Hàn Hạ không?"
 
Lâm Mạc Thần đáp: "Không có tính toán gì. Cô ấy đã không muốn quay đầu lại, nhưng tôi nhất định phải làm cho cô ấy quay đầu."
 
Trong lòng Tôn Chí im lặng thở dài.
 
Like ủng hộ fanpage của Thảo nha:
<< Trước    / 124      Sau >>    Mục lục | Lên đầu
ads
196009
Anh Dám Cầu Hôn Em Dám Cưới
Tác giả: Dị Tường Linh
view: 795469
Nd: HE.
Hái sao 2
Tác giả: Lâm Địch Nhi
view: 1126511
Nd: HE.
Trừ Em Ra Còn Có Ai
Tác giả: Lâu Vũ Tình
view: 1191092
Nd: HE.
không thể quên em
Tác giả: Hoa Thanh Thần
view: 1151643
Nd: HE.
Đường chim bay
Tác giả: Cuồng Ngôn Thiên Tiếu
view: 1118683
Nd: HE.
Cho Anh Nhìn Về phía Em
Tác giả: Tân Di Ổ
view: 675989
Nd: SE.
Nơi nào hạ mát
Tác giả: Cố Tây Tước
view: 653947
Nd: Sủng. HE.
Trời sáng rồi, nói tạm biệt
Tác giả: Đản đản 1113
view: 1089431
Nd: Ngược. HE.
Anh sẽ đợi em trong hồi ức
Tác giả: Tân Di Ổ
view: 830695
Nd: SE.
Tình đầu khó phai
Tác giả: Lục Xu
view: 1470325
Nd: Ngược. HE.
Nhật ký chia tay
Tác giả: Lâu Vũ Tình
view: 764775
Nd: HE.
Câu Chuyện Mà Anh Không Biết
Tác giả: Lục Xu
view: 907018
Nd: HE.
Vợ Có Thuật Của Vợ
Tác giả: Dư San San
view: 853046
Nd: HE.
Vị Hôn Phu Bất Đắc Dĩ
Tác giả: Tinh Dã Anh
view: 1561171
Nd: HE.
Dạ Khúc
Tác giả: Ploy Ngọc Bích
view: 746750
Hái Sao
Tác giả: Lâm Địch Nhi
view: 917009
Nd: HE.
Thể loại
Truyện hay

Đọc nhiều
Tuyệt sắc yêu phi   view 16807643
Em Dám Quên Tôi   view 9008277
Không xứng   view 8630370
Hiền Thê Khó Làm   view 8415512
Thứ nữ sủng phi   view 8183762
Gia cố tình yêu   view 8183041
Lên đầu trang
Home
Blog
Hội yêu ngôn tình
Sitemap
Tôi tên Thảo - và tôi yêu truyện

Chào mừng bạn ghé thăm website thảo truyện.com. Hãy đọc và cùng chia sẻ những câu truyện tiểu thuyết ngôn tình hay nhất và mới nhất nhé!

từ khóa: đọc truyện www, ngon tinh, ngontinh, truyện chọn lọc, truyện ngôn tình hay nhất, ngon tinh hay nhat, list truyen hay, web truyen hay, tìm truyen hay de doc